Quá trình tịnh thân đau đớn của thái giám Trung Hoa
Để trở thành những người đàn ông hầu hạ vua chúa và phi tần trong cung, thái giám phải trải qua quá trình tịnh thân, tức cắt bỏ bộ phận sinh dục, vô cùng đau đớn.
Một số hình ảnh hiếm hoi của Tôn Diệu Đình - hoạn quan cuối cùng trong lịch sử
Trung Hoa. (Ảnh: Nguồn Baidu).
Theo Morning Post, sử sách Trung Quốc ghi rằng, những người đàn ông hầu hạ trong cung vào trước đời nhà Tần (trước năm 221 TCN) và Tây Hán (202 TCN - 8) không nhất thiết phải là hoạn quan. Từ thời Đông Hán (25-220) trở đi, họ mới bị ép phải cắt bỏ bộ phận sinh dục, trở thành hoạn quan nhằm tránh phát sinh quan hệ với phụ nữ chốn cung đình.
Xuất thân của thái giám có thể là những người tự nguyện, người bị phạt, bị cống nạp, thậm chí bị lừa bán. Trải qua quá trình tuyển chọn, họ bị ép phải tịnh thân mới chính thức trở thành thái giám. Một khi đồng ý trở thành hoạn quan, họ sẽ phải cắt bỏ toàn bộ bộ phận sinh dục.
Thời cổ đại, có hai nơi chuyên phẫu thuật tịnh thân cho nam giới là "Nội vụ phủ" trong cung và "Cơ sở chuyên tịnh thân" bên ngoài. Dưới triều Thanh, "Thận Hình Ti" là tên gọi để chỉ bộ phận trong cung chuyên thực hiện quá trình này.
Tượng đá mô tả quá trình tịnh thân, hay còn gọi là cắt bỏ bộ phận sinh dục nam ở Trung Quốc. (Ảnh: Morning Post).
Tịnh sư là tên gọi của những người hành nghề tịnh thân. Đây là nghề hái ra tiền bởi quá trình thực hiện vô cùng đau đớn và tỉ lệ tử vong rất cao, đòi hỏi kỹ thuật cao.
Loại dao chính dùng để cắt bỏ bộ phận sinh dục làm từ hợp kim vàng và đồng để tránh nhiễm trùng, trước khi sử dụng phải hơ qua lửa để sát trùng. Ngoài ra, người thực hiện còn kết hợp sử dụng một số loại dao khác.
Quá trình tịnh thân đòi hỏi phải chọn lựa thời tiết bởi nền y học cổ đại còn khá kém, chưa tìm ra loại thuốc sát trùng hiệu quả. Chính vì vậy, người ta thường tiến hành quá trình này vào cuối xuân đầu hạ, khi mà khí hậu ôn hòa và gần như không có ruồi muỗi.
Trước khi bắt đầu, người tịnh thân và tịnh sư sẽ phải ký một bản cam kết trước sự có mặt của người làm chứng. Bản cam kết sẽ ghi rõ người tịnh thân hoàn toàn tự nguyện, bất chấp mọi rủi ro hay tử vong sau tịnh thân. Người tịnh thân cũng phải nộp một khoản phí nhất định. Đa số những người này đều xuất thân nhà nghèo nên phải xin trả dần từng năm sau khi nhập cung.
Vài ngày trước khi phẫu thuật, người tịnh thân không được ăn uống để tránh đại tiểu tiện gây nhiễm trùng. Khi ở trên giường phẫu thuật, tịnh sư không gây tê cho bệnh nhân mà chỉ rửa sạch bộ phận sinh dục của họ bằng canh ớt nóng.
Theo cuốn sách "Cuộc sống cung đình Trung Quốc", trước khi tiến hành tịnh thân một đứa trẻ trở thành thái giám, tịnh sư sẽ lấy một quả trứng gà đã bóc vỏ nhét vào miệng nó, chặn ở cuống họng khiến nó không thể kêu thành tiếng mới bắt đầu hành sự.
Do cơ quan sinh dục vẫn có khả năng phát triển hoặc mọc dài ra, thái giám sau khi nhập cung sẽ được kiểm tra cơ thể mỗi năm một lần. Quá trình này được gọi là kiểm tịnh. Không ít thái giám có mùi khai trên người do tịnh thân chưa chuẩn, khiến nước tiểu rỉ ra.
Cắt bỏ xong, bộ phận cơ thể của người đàn ông sẽ được rửa ba lần trong nước hạt tiêu và đem cất trong lọ. Đao tử tượng cùng phụ tá băng vết thương bằng giấy ngâm nước lạnh đồng thời đút một nút kim loại vào lỗ tiểu. Người vừa trở thành hoạn quan được dìu đi quanh phòng trong hai, ba giờ rồi mới nằm xuống. Dù vừa đau đớn vừa khát nước, anh ta cũng không được ăn uống và tiểu tiện suốt ba ngày.
Sau ba ngày, lớp băng và nút kim loại được tháo ra. Nếu hoạn quan có thể đi tiểu, ca phẫu thuật xem như thành công. Ngược lại, đường bài tiết bị bít, ca phẫu thuật hỏng và hoạn quan sẽ không thể tránh khỏi cái chết. Trường hợp này chiếm khoảng 2% số ca.
Bộ dao được sử dụng trong phẫu thuật tịnh thân. (Ảnh: QQ).
Người tịnh thân xong sẽ không lộ yết hầu, giọng nói lảnh lót, cử chỉ động tác như đàn bà. Ngoài những thay đổi rõ nét về mặt sinh lý, họ còn dần biến đổi về mặt tâm lý. Họ mất đi bản năng tình dục, cảm thấy cuộc đời mình dường như kết thúc, chẳng còn bất cứ ý nghĩa thực tế nào nữa. Cách đi của họ cũng rất đặc biệt. Hoạn quan bước ngắn, đi hơi nghiêng về phía trước, các ngón chân hướng ra ngoài nên dễ nhận biết từ đằng xa.
Sau khi yêm cát, hai tinh hoàn cùng dương vật của hoạn quan trở thành vật quý, gọi là bảo cụ, được cất giữ cẩn thận vì hai lý do. Thứ nhất, mỗi lần được thăng thưởng, các thái giám phục vụ trong cung đều phải trình cho thượng quan xem bảo cụ nhằm chứng minh mình thực sự đã không còn là đàn ông. Thứ hai, lúc qua đời, trước khi chôn cất, thái giám sẽ được gắn lại bảo cụ vào vị trí cũ để ra đi nguyên vẹn. Quan niệm của người Trung Quốc rất kỵ việc đi sang thế giới bên kia mà không được toàn thây.
Phần lớn các thái giám thời xưa đều trải qua cuộc sống trầm mặc như vậy. Tuy nhiên, một khi có nhiều tiền hoặc nắm chút quyền hành nào đó trong tay, họ sẽ không còn sống trong lặng thầm nữa mà trở nên tham lam, độc ác và tàn nhẫn.
Nhiều người cảm thấy rất khó hiểu về những câu chuyện thái giám lấy vợ. Tuy nhiên, học giả Nhật Bản Terao Yoshio đã nghiên cứu vấn đề này và lý giải nó bằng "học thuyết tâm lý thoát khỏi tâm lý cô đơn" trong tác phẩm "Câu chuyện thái giám" của mình.
Ông cho rằng, thái giám kết hôn để thoát khỏi tâm lý cô đơn, họ luôn phải chịu ánh mắt khinh thường của người đời nên việc tìm kiếm sự ấm áp từ người vợ cũng là điều dễ hiểu.
"Vợ" của các thái giám phần lớn là cung nữ. Cuộc sống chốn cung đình vốn cách biệt với thế giới bên ngoài nên chỉ cung nữ mới có thể gả cho thái giám mà thôi.
Theo: VNExpress
Nguồn: