Jump to content

Advertisements




Thơ Nguyễn Thiên Ngân


11 replies to this topic

#1 cachuaxanh

    Hội viên mới

  • Hội Viên mới
  • 34 Bài viết:
  • 28 thanks
  • LocationHanoi

Gửi vào 28/06/2014 - 20:42

Tình yêu nào qua nổi được trăm năm?

Rồi cũng đến lúc phải đi

Chứ ở lại thì

Cũng khổ

Rồi mình cũng phải bỏ nhau lần nữa

Mà lần này là bỏ thật, bỏ luôn.

Vẫn hiểu mình phải khi nắm khi buông

Vì người đó cũng lúc buông, lúc nắm

Nhưng vẫn cứ có điều gì buồn lắm

Như sớm mai thức đậy đã mùa đông.

Đừng hỏi hoài rằng có đớn đau không

Dẫu ta chẳng phải là người ở lại

Người ở lại luôn là người bị hại

Kệ kẻ đi cũng nát hết trong lòng.

Nhưng ta vẫn sẽ đi mà

Ta vẫn

Tình yêu nào qua nổi được trăm năm.

- Lạ lùng sao, đớn đau này - Nguyễn Thiên Ngân

Sửa bởi cachuaxanh: 28/06/2014 - 20:44


#2 bluebird2304

    Kiền viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 1712 Bài viết:
  • 2509 thanks

Gửi vào 28/06/2014 - 20:46

Yêu nhau quá, hay là… ta làm bạn
Để đừng lo thắc thỏm chuyện chia ly
Tình nhân sẽ đến một ngày chán ngán
Còn trăm năm, ta mãi có nhau vì…

Thanked by 1 Member:

#3 4mua

    Kiền viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPip
  • 1402 Bài viết:
  • 1619 thanks

Gửi vào 28/06/2014 - 20:54

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

bluebird2304, on 28/06/2014 - 20:46, said:

Yêu nhau quá, hay là… ta làm bạn
Để đừng lo thắc thỏm chuyện chia ly
Tình nhân sẽ đến một ngày chán ngán
Còn trăm năm, ta mãi có nhau vì…

BB nè

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn




Tình yêu như thể rút thăm,
Rút trúng thì sướng rút nhầm thì đau.
Tình yêu như thể đi câu,
Thằng nào chai mặt ngồi lâu mới tài.


^^



Thanked by 3 Members:

#4 thanhnhu

    Hội viên mới

  • Hội Viên mới
  • 64 Bài viết:
  • 42 thanks

Gửi vào 01/04/2015 - 09:56

Ta băng mình lao vỡ tường mưa
Mưa quất vào mặt như những nhát roi
Đau nhói
Phố dường đã quen với những kẻ dại khờ nông nổi
An nhiên nhếch môi cười

Mưa ghim buốt vai
Xoá một bóng hình trong mắt người cay buốt
Mưa gào buốt tai
Xoá hết lời nói cố khỏa lấp cho những điều rất thật

Ngược mưa
Bỗng thấy thương mình
Kẻ dại khờ háo hức lao đi giữa tầm tã, mông mênh
Để nghe lại những điều đã cũ.


- Ngược mưa | Nguyễn Thiên Ngân.


Thanked by 1 Member:

#5 tuphuongsg

    Ly viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPip
  • 3828 Bài viết:
  • 5074 thanks

Gửi vào 10/07/2016 - 22:02

RỒI CÓ MỘT NGÀY EM HIỂU ĐƯỢC

Rồi sẽ có một ngày em hiểu được
Sự khác nhau tinh tế giữa hai điều
Một thứ là cái nắm tay thật chặt
Và gông xiềng mà ngỡ đó là yêu.

Rồi sẽ có một ngày em hiểu được
Yêu không hề là dựa dẫm hoàn toàn
Và nếu có một đồng hành dai dẳng
Thì cũng chưa ai chắc sẽ bình an.

Rồi sẽ có một ngày em hiểu được
Hôn nhau không có nghĩa ký hợp đồng
Những món quà không hề là tín vật
Hôn và quà đâu có nghĩa là xong.

Rồi sẽ có một ngày em chấp nhận
“Mình đã thua” theo cách một quý bà
Mắt thẳng nhìn, đầu ngẩng cao đĩnh đạc
Chứ không như một đứa trẻ lu loa.

Rồi sẽ có một ngày em biết cách
Chọn ngay cho mình những nẻo yên vui
Ai biết được lỡ ngày mai bất trắc
Chuyện tương lai thì quá dễ thay dời.

Rồi sẽ có một ngày em hiểu được
Nắng ngoài kia dù lấp lánh niềm vui
Rồi nó cũng sẽ làm mình bỏng rát
Lỡ khi em say ngủ dưới mặt trời.

Rồi sẽ có một ngày em biết cách
Tự trồng nên cả một mảnh vườn xinh
Thay vì cứ buồn sầu chờ ai đó
Hái dăm hoa rồi mang đến cho mình.

Rồi sẽ có một ngày em hiểu được
Dù lòng em có tha thiết thế nào
Người vẫn cứ lạnh lùng không cảm động
Vậy thì thôi, chứ còn biết làm sao.

Rồi sẽ có một ngày em thấu suốt
Một lần sai ôi mất cả thành trì
Mối giao tình xây nhiều năm khó nhọc
Chút sai lầm là có thể tan đi.

Rồi sẽ có một ngày em thấu rõ
Bạn bè kia không máu mủ ruột rà
Nhưng họ là anh em mình có được
Mà chả cần xin xỏ ở mẹ cha

Rồi sẽ có một ngày em chấp nhận
Bạn đổi thay là một chuyện rất thường
Ai mà chẳng có khi này khi khác
Chả lẽ rồi mình đổi bạn mình luôn

Rồi sẽ có một ngày em hiểu được
Chính em nên là bạn tốt của mình
Vì những người trên đời em yêu nhất
Chẳng bên em trong mọi nẻo hành trình

Rồi sẽ có một ngày em hiểu được
Đời sống kia dẫu cay đắng thế nào
Thì mình cũng chả nên hùa theo nó
Mà quên đem gieo xuống chút ngọt ngào….

Rồi sẽ có một ngày em hiểu được
Qua đớn đau, mình mạnh mẽ chừng nào
Em sẽ hiểu, và rồi em sẽ hiểu
Mọi chuyện đời qua những cuộc ly t a o.

NGUYỄN THIÊN NGÂN (dịch từ bài thơ “After a while you learn” của Veronica A. Shoffstall)

AFTER A WHILE YOU LEARN…
Nguyên tác:
After some time you learn the difference,
The subtle difference between holding a hand and chaining a soul.
And you learn that love doesn’t mean leaning,
And company doesn’t always mean security.
And you begin to learn that kisses aren’t contracts,
And presents aren’t promises.
And you begin to accept your defeats,
With your head up and your eyes ahead,
With the grace of a woman, not the grief of a child.
And you learn to build all your roads on today,
Because tomorrow’s ground is too uncertain for plans,
And futures have a way of falling down in mid-flight.
After a while you learn,
That even the sun burns if you get too much,
And learn that it doesn’t matter how much you do care about,
Some people simply don’t care at all.
And you accept that it doesn’t matter how good a person is,
She will hurt you once in a while,
And you need to forgive her for that.
You learn that talking can relieve emotional pain.
You discover that it takes several years to build a relationship based on confidence,
And just a few seconds to destroy it.
And that you can do something just in an instant,
And which you will regret for the rest of your life.
You learn that the true friendships,
Continue to grow even from miles away.
And that what matters isn’t what you have in your life,
But who you have in your life.
And that good friends are the family,
Which allows us to choose.
You learn that we don’t have to switch our friends,
If we understand that friends can also change.
You realize that you are your best friend,
And that you can do do anything, or nothing,
And have good moments together.
You discover that the people who you most care about in your life,
Are taken from you so quickly,
So we must always leave the people who we care about with lovely words,
It may be the last time we see them.
You learn that the circunstances and the enviroment have influence upon us,
But we are responsible for ourselves.
You start to learn that you should not compare yourself with others,
But with the best you can be.
You discover that it takes a long time to become the person you wish to be,
And that the time is short.
You learn that it doesn’t matter where you have reached,
But where you are going to.
But if you don’t know where you are going to,
Anywhere will do.
You learn that either you control your acts,
Or they shall control you.
And that to be flexible doesn’t mean to be weak or not to have personality,
Because it doesn’t matter how delicate and fragile the situation is,
There are always two sides.
You learn that heroes are those who did what was necessary to be done,
Facing the consequences.
You learn that patience demands a lot of practice.
You discover that sometimes,
The person who you most expect to be kicked by when you fall,
Is one of the few who will help you to stand up.
You learn that maturity has more to do with the kinds of experiences you had
And what you have learned from them,
Than how many birthdays you have celebrated.
You learn that there are more from you parents inside you than you thought.
You learn that we shall never tell a child that dreams are silly,
Very few things are so humiliating,
And it would be a tragedy if she belived in it.
You learn that when you are angry,
You have the right to be angry,
But this doesn’t give you the right to be cruel.
You discover that only because someone doesn’t love you the way you would like her to,
It doesn’t mean that this person doesn’t love you the most she can,
Beacuse there are people who love us,
But just don’t know how to show or live that.
You learn that sometimes it isn’t enough being forgiven by someone,
Sometimes you have to learn how to forgive yourself.
You learn that with the same harshness you judge,
Some day you will be condemned.
You learn that it doesn’t matter in how many pieces your heart has been broken,
The world doesn’t stop for you to fix it.
You learn that time isn’t something you can turn back,
Therefore you must plant your own garden and decorate your own soul,
Instead of waiting for someone to bring you flowers.
And you learn that you really can endure.
You really are strong .
And you can go so farther than you thougt you could go.
And that life really has a value.
And you have value within the life.
And that our gifts are betrayers,
And make us lose
The good we could conquer,
If it wasn’t for the fear of trying.

Sửa bởi tuphuongsg: 10/07/2016 - 22:05


Thanked by 5 Members:

#6 tuphuongsg

    Ly viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPip
  • 3828 Bài viết:
  • 5074 thanks

Gửi vào 11/07/2016 - 20:55

CÓ NHỮNG NGÀY

Có những ngày chỉ muốn trở về quê
Nằm nghe gió rít qua hàng song cửa
Nói với mẹ: Con không đi làm nữa
Mẹ nuôi con đọc sách hết đời, nghe?
.
Có những ngày chỉ muốn bỏ xứ mà đi
Không bồ bịch yêu đương,
Hình trong ví xé đôi, nhẫn thề quăng xuống bể
Chỉ có ước mơ đã lỡ vẽ cùng nhau đã lỡ khắc sâu
Giờ có bôi có xóa cũng không ăn thua, chỉ tổ làm đau
Nên có những ngày chỉ muốn bỏ xứ mà đi
Mà trên đường đi khỏi xứ cũng ngoái đầu coi có ai rượt theo nói một câu thôi
Đừng đi mà!
Đừng đi!
(Chỉ đơn giản là đừng đi, còn ai đó đã cạn lời, giờ chẳng còn biết nói với ai thêm điều gì)
.
Có những ngày chỉ muốn lao xuống vực sâu
Muốn đi vào rừng
Muốn nuốt mặt trời cho thủng bụng
Muốn đạp con trăng non cho rách chân chảy máu,
Muốn len lỏi vào bụi sao cho toác mặt sứt đầu
Muốn mình đau thật là đau
(Chứng này gọi là tâm thần tự hoại)
.
Có những ngày ôi có những ngày
Không đủ can đảm để mà say
Sợ mình say không tới,
Chỉ ói ra mật xanh mật vàng chứ không ói ra lời cần nói
Không đủ can đảm để mà khóc
Cứ ròng ròng nước mắt cứ nghẹn ngào cơn nấc
Mà cười khan: mình vui mà, mình say.
.
Em ơi tàng me chiều nay xanh như thằng art dở hơi nào làm photoshop quá tay
Em giấu bình mực tuổi trẻ say sưa của chúng ta ở đâu giữa biển đời náo động
Tôi làm sao họa một tiếng ve bay?

NGUYỄN THIÊN NGÂN

Thanked by 1 Member:

#7 tuphuongsg

    Ly viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPip
  • 3828 Bài viết:
  • 5074 thanks

Gửi vào 18/11/2018 - 13:44

CÓ NGƯỜI SỰC TỈNH CƠN MƠ…

Tình đầu ai dễ mà quên
Vừa trùng ngộ
Đã sầu lên bốn bề.
(2011)


Cũng là người chuốc ta say
Rồi không ở trọn cuộc này với ta.
(2015)

Cái người năm ấy thương ta
Trái tin đã mỏi,
Đường xa dãi dầu.
Ai hay lưu luyến thuở đầu
Mỏng như vết xước
Mà sâu đến giờ.

Xắn quần mà lội bể sầu
Ướt thì chịu vậy
Quay đầu không quay.

Ở sai chỗ với sai người,
Có cố gắng mấy cũng thành sai.
Chọn đúng nơi, cạnh đúng người,
Chỉ cần là-mình thôi đã đúng.

Người đâu còn nhớ người đâu
Trần gian,
Buồn nhất là câu
"Đã từng"

Mình cậy trẻ, dễ phá đi làm lại
Chút sai lầm, chưa sửa đã toan buông
Rồi đến lúc chẳng còn nhiều lựa chọn
Đành yên lòng chấp nhận chuyện sai hơn.

Thanked by 3 Members:

#8 Tre

    Kiền viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 1981 Bài viết:
  • 3500 thanks
  • LocationRừng sen&tre

Gửi vào 18/11/2018 - 16:46

Giá mà lúc mình buồn như tận thế
Có một ai bấm máy gọi cho mình
Mình sẽ khóc mặc thân sơ quen lạ
Quên dặt dè mà thổ lộ linh tinh
Giá mà lúc lòng mình đang yếu đuối
Có một ai yên lặng nắm tay mình
Thì có lẽ mình sẽ mang tình đó
Mà thương hoài với một dạ đinh ninh
Giá mà lúc mình đau như dao cắt
Có một ai chợt nói nhớ mong mình
Mình sẽ tự băng vết thương rớm máu
Gượng bước về nơi hẹn cũ nghe mưa
Giá mà lúc mình rơi vào đáy vực
Hết trông mong hy vọng hết cả rồi
Có ai đó bảo mình không sao cả
Mình sẽ bò theo dấu vết sông trôi
Giá mà lúc mình đang yêu, người đó
Gửi tin vui lên những ánh sao trời
Thì có lẽ mình sẽ không lưu lạc
Suốt một đời đau đáu cố nhân ơi!

- Giá mà lúc

Thanked by 2 Members:

#9 tuphuongsg

    Ly viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPip
  • 3828 Bài viết:
  • 5074 thanks

Gửi vào 25/11/2018 - 13:09

Ai trên đời giữ được
Khi bàn chân muốn đi
Đành vịn câu duyên phận
Mà qua cầu chia ly.


Ai trên đời níu được
Một làn hương sắp bay
Có người không nâng chén
Mà lòng tràn men cay.

Ai trên đời biết được
Những tan tụ mai này
Hẹn một đời quyết liệt
Mà lìa trong phút giây.
Ai trên đời chắc được
Ai sẽ về ai đây...

#10 tuphuongsg

    Ly viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPip
  • 3828 Bài viết:
  • 5074 thanks

Gửi vào 25/11/2018 - 20:53

Nắm tay nhau, bước trở về
Nguyện thương nhau hết chín bề đục trong
Suýt lìa tay giữa gió giông
Sẽ không lơi nữa
Và không bao giờ...

Ngoái đầu, đường cũ phủ sương
Ngẩng lên, mây đã từ muôn phương về
Thôi đừng dại nữa mình nghe...

Tờ thư đến nghĩa là người không đến
Mặt con tem hằn dấu của chia phôi
Mùa thu đó biết làm sao gửi được
Mà bên đây nghe lá đổ lưng trời.

Yếu lòng, biết nép vào đâu
Khi anh là bức thành sầu
Giống em...

Chẳng ai dại ưa nhận phần thua thiệt
Chỉ bao dung nên chọn lẽ nhịn nhường
Lại có kẻ dốc ân tình đánh đổi
Mất thật nhiều mà vẫn tưởng mình khôn

Cũng đã thấy đủ chân mây dời đổi
Sao mình còn vun vén trước bao la?

Một ngày nọ một người kia
Giết lưu luyến ấy bằng chia cách này.

Chúng mình toàn nhớ điều vô ích
Mà có nhau rồi, quên giữ nhau.

Nhìn ra trời đất hữu tình
Lại thấy tụi mình thật quá vô duyên.

Càng gặp gỡ càng hiểu mình dang dở
Những khôn may có lẽ đã cạn nguồn
Ta được Người như thanh kiếm báu
Mà dại khờ đem đổi lấy đao thương...

Thanked by 1 Member:

#11 Tre

    Kiền viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 1981 Bài viết:
  • 3500 thanks
  • LocationRừng sen&tre

Gửi vào 03/12/2018 - 21:17

Nếu một hôm người thấy
Ai ngồi chăm khóm hoa
Mắt nhìn trong trẻo thế
Như chưa từng đau qua
Thì người ơi, có thể
Họ đã từng bôn ba
Chân bước liều tươm máu
Lòng trải nhiều mưa sa
Để trở về thơ dại
Ca vang bên hiên nhà.

Thanked by 1 Member:
mya

#12 Tre

    Kiền viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 1981 Bài viết:
  • 3500 thanks
  • LocationRừng sen&tre

Gửi vào 31/12/2018 - 18:11

Ngoảnh nhìn năm cũ sắp qua 
Dăm lần giật thót, mong là thoáng mơ 
Rủi may nhiều sự bất ngờ 
Mỏng manh mất-được, thẫn thờ có-không 
Bàn tay còn ấm hơi cầm 
Trái tim đã kịp ươm mầm bão giông 
Bao lần lạc giữa đám đông 
Nói cười như thể mình không là mình 
Bóng đêm vừa ngát nụ quỳnh 
Thì trong chớp mắt 
giật mình ban mai.

Điều gì nặng trĩu hai vai
Một đôi mộng ước
hay vài dở dang?

Bây giờ, lúc phải sang trang 
Gửi ta năm cũ muộn màng cái ôm …






Similar Topics Collapse

1 người đang đọc chủ đề này

0 Hội viên, 1 khách, 0 Hội viên ẩn


Liên kết nhanh

 Tử Vi |  Tử Bình |  Kinh Dịch |  Quái Tượng Huyền Cơ |  Mai Hoa Dịch Số |  Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Địa Lý Phong Thủy |  Thái Ất - Lục Nhâm - Độn Giáp |  Bát Tự Hà Lạc |  Nhân Tướng Học |  Mệnh Lý Tổng Quát |  Bói Bài - Đoán Điềm - Giải Mộng - Số |  Khoa Học Huyền Bí |  Y Học Thường Thức |  Văn Hoá - Phong Tục - Tín Ngưỡng Dân Gian |  Thiên Văn - Lịch Pháp |  Tử Vi Nghiệm Lý |  TẠP CHÍ KHOA HỌC HUYỀN BÍ TRƯỚC 1975 |
 Coi Tử Vi |  Coi Tử Bình - Tứ Trụ |  Coi Bát Tự Hà Lạc |  Coi Địa Lý Phong Thủy |  Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Coi Nhân Tướng Mệnh |  Nhờ Coi Quẻ |  Nhờ Coi Ngày |
 Bảo Trợ & Hoạt Động |  Thông Báo |  Báo Tin |  Liên Lạc Ban Điều Hành |  Góp Ý |
 Ghi Danh Học |  Lớp Học Tử Vi Đẩu Số |  Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý |  Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở |  Sách Dịch Lý |  Sách Tử Vi |  Sách Tướng Học |  Sách Phong Thuỷ |  Sách Tam Thức |  Sách Tử Bình - Bát Tự |  Sách Huyền Thuật |
 Linh Tinh |  Gặp Gỡ - Giao Lưu |  Giải Trí |  Vườn Thơ |  Vài Dòng Tản Mạn... |  Nguồn Sống Tươi Đẹp |  Trưng bày - Giới thiệu |  

Trình ứng dụng hỗ trợ:   An Sao Tử Vi  An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi |   Quỷ Cốc Toán Mệnh  Quỷ Cốc Toán Mệnh |   Tử Bình Tứ Trụ  Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản |   Quẻ Mai Hoa Dịch Số  Quẻ Mai Hoa Dịch Số |   Bát Tự Hà Lạc  Bát Tự Hà Lạc |   Thái Ât Thần Số  Thái Ât Thần Số |   Căn Duyên Tiền Định  Căn Duyên Tiền Định |   Cao Ly Đầu Hình  Cao Ly Đầu Hình |   Âm Lịch  Âm Lịch |   Xem Ngày  Xem Ngày |   Lịch Vạn Niên  Lịch Vạn Niên |   So Tuổi Vợ Chồng  So Tuổi Vợ Chồng |   Bát Trạch  Bát Trạch |