Jump to content

Advertisements




Riêng một góc trời


29 replies to this topic

#16 tucthat

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 170 Bài viết:
  • 142 thanks

Gửi vào 07/01/2018 - 16:36

Em vẫn như ngày xưa

Biển chiều đầy sóng vỗ
Giấc mơ đã qua bao giờ.. bao giờ..
Bao cách xa xóa nhòa năm tháng
Em có quên chiều xưa?


#TrầnTiến#TháiTrinh

#17 tucthat

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 170 Bài viết:
  • 142 thanks

Gửi vào 07/01/2018 - 20:57

(Sưu tầm)

Khi tìm hiểu câu "Tận Nhân Lực Tri Thiên Mạng" trong Luận Ngữ của người Trung Hoa, tôi chợt nghĩ đến những lời khôn ngoan của Dean Nguyễn và Chu Dung Cơ.

Ông Dean Nguyễn nói rằng: "Mỗi giây phút tôi có được trên đời đều là món quà quý giá, tôi không để nó trôi qua một cách vô nghĩa, mỗi ngày trôi qua nghĩa là tôi vẫn còn sống, tôi sẽ trở nên tốt hơn bản thân tôi của ngày hôm qua. Khi cuộc sống khó khăn, tôi sẽ nỗ lực hơn nữa để vượt qua, tôi không tìm lý do để thoái thác. Tôi đương đầu với những thử thách và chinh phục chúng, tôi không muốn trở thành người ở mức trung bình. Cho dù cả thế giới cố dìm tôi xuống, bằng mọi giá tôi sẽ vươn lên…"

Ông Dean Nguyễn cũng nói rằng:
"Khi tôi nhìn lại cuộc đời mình và tự hỏi, cũng như tôi muốn hỏi các bạn: Nếu có phải xóa bài làm lại, bắt đầu lại cuộc đời của mình, liệu các bạn sẽ làm nhiều hơn, nỗ lực nhiều hơn, cố gắng nhiều hơn, hành động nhiều hơn, cái gì cũng có thể làm hơn hay không?
Đúng không ạ!
Tất cả những việc bạn đã và đang làm, những thành tựu bạn đã và đang đạt được chỉ là phần rất nhỏ so với khả năng thật sự của bạn. Tôi muốn bạn nghĩ đến những mục tiêu lớn trong đời, những giấc mơ, những hoài bảo, những lý tưởng sống, những mục tiêu cá nhân mà bạn muốn đạt được, những ấp ủ về sự nghiệp, những hoạch định về tài chính và những đóng góp cho cộng đồng.
Người đời có câu ‘Thật xấu hổ nếu chết đi mà không để lại bất kỳ đóng góp gì giá trị cho xã hội và cho nhân loại’.

#####

Chu Dung Cơ nói:
"Tháng ngày hối hả, đời người ngắn ngủi, thoáng chốc đã già. Chẳng dám nói hiểu hết mọi lẽ nhân sinh nhưng chỉ có hiểu đời thì mới sống thanh thản, sống thoải mái. Qua một ngày mất một ngày. Qua một ngày, vui một ngày. Vui một ngày là lời được một ngày. Hạnh phúc có được hay không là do mình. Vui sướng là mục tiêu cuối cùng của đời người, niềm vui ẩn chứa trong những sự việc vụn vặt nhất trong đời sống, mình phải tự tìm lấy. Hạnh phúc là cảm giác, cảm nhận, điều quan trọng là ở tâm trạng. Tiền không phải là tất cả nhưng chẳng phải không là gì. Đừng quá coi trọng đồng tiền, càng không nên quá so đo, nếu hiểu ra thì sẽ thấy nó là thứ ngoại thân, khi ra đời chẳng mang đến, khi chết chẳng mang đi.
Nếu có người cần giúp, rộng lòng mở hầu bao, đó là một niềm vui lớn.
Nếu dùng tiền mua được sức khỏe và niềm vui thì tại sao không bỏ ra mà mua?
Nếu dùng tiền mà mua được sự an nhàn tự tại thì đáng lắm chứ!
Người khôn biết kiếm tiền, biết tiêu tiền. Làm chủ đồng tiền, đừng làm tôi tớ cho nó."

“Quãng đời còn lại càng ngắn thì càng phải làm cho nó phong phú”. Người già phải thay đổi quan niệm cũ kỹ đi, hãy chia tay với “nhà sư khổ hạnh”, hãy làm “con chim bay lượn”. Cần ăn thì ăn, cần mặc thì mặc, cần chơi thì chơi, luôn luôn nâng cao chất lượng cuộc sống, hưởng thụ những thành quả công nghệ cao, đó mới là ý nghĩa sống của tuổi già.
Sống ở trên đời không thể nào vạn sự như ý, có khiếm khuyết là lẽ thường tình ở đời, nếu cứ chăm chăm cầu toàn thì sẽ bị cái cầu toàn làm cho khổ sở. Chẳng thà thản nhiên đối mặt với hiện thực, thế nào cũng xong. Sống phải năng hoạt động nhưng đừng quá mức. Ăn uống quá thanh đạm thì không đủ chất bổ; quá nhiều thịt cá thì không hấp thụ được. Quá nhàn rỗi thì buồn tẻ; quá ồn áo thì khó chịu… Mọi thứ đều nên “vừa phải”.
Người ngu gây bệnh (hút thuốc, say rượu, tham ăn tham uống…).
Người dốt chờ bệnh (ốm đau mới đi khám chữa bệnh).
Người khôn phòng bệnh (chăm sóc bản thân, chăm sóc cuộc sống).


#18 tucthat

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 170 Bài viết:
  • 142 thanks

Gửi vào 08/01/2018 - 20:43

Dòng sông ai đã đặt tên

"Dòng sông ai đã đặt tên” chưa hẳn đã là bài hát hay nhất về Huế, nhưng quả là tiền bạc - dù là bạc triệu, bạc tỷ, cũng khó “mua” được một tác phẩm như thế! Đó là của “Trời” cho, là sản phẩm của cả đời người nghệ sĩ. Giả như NS.Trần Hữu Pháp (NSTHP) không làm rể xứ Huế thì chắc là đã không có bài hát ấy. Vậy là quá trình sinh thành nên bài hát phải tính từ ngày chàng trai quê Bình Định tình cờ gặp cô gái Huế nguyên là nữ sinh Đồng Khánh - Hoàng Thị Như Thuần trên Cửa Hội khi anh tập kết ra Bắc. Cô y tá Thuần lúc còn làm ở Bệnh viện Huế, từng lấy thuốc men tiếp tế cho cách mạng, nhưng rồi việc bị lộ, tổ chức phải đưa cô ra Bắc sớm. Cô có mặt ở Cửa Hội để chăm sóc những cán bộ, chiến sĩ tập kết sau một hành trình dài, không ngờ lại lọt vào “vòng ngắm” của chàng trai Bình Định. Sau đó, mỗi người mỗi ngả.

Chàng trai Bình Định sung vào Đoàn văn công của Đội Thanh niên xung phong xây dựng các tuyến đường sắt phía Bắc; năm 1958 về công tác tại Báo Tiền Phong thì bất ngờ, “chàng” gặp lại “nàng” đang phục vụ tại văn phòng Trung ương Đoàn. Như là duyên Trời định vậy! Cũng đáng gọi là của “Trời cho”. Tiếng là làm rể Huế, nhưng mãi đến năm 1975, sau ngày đất nước thống nhất, NSTHP mới được tận mắt chiêm ngưỡng dòng sông thơ mộng từng làm say lòng biết bao thế hệ thi nhân, nghệ sĩ. Tuy vậy, suốt 17 năm ở Hà Nội, hẳn là dòng sông ấy đã thành nỗi tương tư của chàng. Ngôi nhà cụ Nghè Bộc - thân phụ của nàng, ở ngay cạnh sông Hương, phía trước nhà máy vôi Long Thọ.

Tôi bỗng hình dung những đêm nàng trăn trở nhớ về quê hương, tiếng chuông Thiên Mụ, nhịp chèo quẫy nước và giọng hò mái nhì vang vọng trên sông trăng dâng sóng trong lòng nàng thì tâm hồn chàng cũng bồi hồi xao xuyến. “...Ta nhớ về sông Hương da diết
Ơi con sông xanh biếc ánh mắt mẹ ngày xưa
Ơi con sông mơ màng những chiều mưa...”
Từ Hà Nội, khi đất nước còn chia cắt, NSTHP đã viết những dòng như thế trong bài “Tiếng hát gửi sông Hương”. Một nỗi nhớ sâu thẳm và dai dẳng vọng mãi đến tận lúc ông viết bài hát của cuộc đời mình.
“...Dòng sông ai đã đặt tên
Để người đi nhớ Huế không quên...”
Nhắc đến chuyện ca từ, NSTHP cho biết, bài “Dòng sông ai đã đặt tên”, có một từ đã thay đổi do nhà thơ Tố Hữu góp ý sau khi nghe trình diễn bài hát một cách thú vị trong dịp ông vào thăm Huế.
“Sao không viết luôn là nhớ Huế không quên”?
Nghe NSTHP trình bày rằng tựa đề tác phẩm là một câu nghi vấn, nên không muốn viết rõ địa danh (thoạt đầu lời ca là “nhớ mãi không quên”), nhà thơ Tố Hữu nói: “Âm nhạc không cần đánh đố...” NSTHP thấy ông nói rất chí lý, hơn nữa, đã có từ “không quên” thì từ “mãi” là thừa. Vậy nên ca từ bài hát có “dị bản” và một số ca sĩ không chú ý đã trình diễn theo lời ca ban đầu. Thế mới biết muốn có ca từ thật hay, thật “đắt” cũng phải công phu….

Nhà tôi ở số mười lăm
Trên đường Nguyễn Huệ tiếng tăm lẫy lừng
Quê tôi Bình Định anh hùng
Vì yêu quê vợ nên ở cùng Huế thơ!

(Tạp Chí Sông Hương)


#######

Dòng sông ai đã đặt tên
Ðể người đi nhớ Huế không quên
Xa con sông mang theo nỗi nhớ
Người ở lại tháng năm đợi chờ.

Mùa Thu trăng lên trên bến Phú Văn Lâu
Xưa ai ngồi ai câu, ai sầu mà ai thảm
Ai thương ai cảm, ai nhớ ai trông
Để người đi nhớ, nhớ mãi một dòng sông.

Dòng sông hôm nay in bóng sao bay
Cho ai về mê say câu hò còn vang vọng
Ai mơ, ai mộng, ai đợi, ai chờ...
Mà dòng sông hát, hát mãi một nguồn thơ.

Dòng sông nay đã về ta
Một dòng sông vang mãi câu ca
Trên quê hương hôm nay đổi mới
Ngự Bình đẹp thông xanh một mầu.

Dòng sông ai đã đặt tên
Là dòng sông Hương nước êm trôi lững lờ
Dòng sông ai đã đặt tên
Ðể người đi… nhớ, nhớ mãi không quên.


#TranHuuPhap#VanKhanh



#19 tucthat

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 170 Bài viết:
  • 142 thanks

Gửi vào 09/01/2018 - 19:03

Xua tan giá rét mùa đông, tín đồ ăn vặt

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Ngô nướng

Ngô nướng Hà Nội chẳng có gì đặc biệt, chỉ là những bắp ngô non căng sữa được nướng đều tay trên chiếc bếp than hồng. Giản dị như vậy nhưng trong tiết trời rét đậm của mùa đông, được ngồi co ro bên bếp lửa, mũi ngửi mùi ngô thơm nức, tay ủ vào bắp ngô nóng hổi rồi cuối cùng là thưởng thức những hạt ngô dẻo, ngọt lại là điều vô cùng khó quên với bất cứ ai.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Khoai nướng

Những củ khoai nướng ruột vàng ươm, xếp trên mấy thanh sắt thưa, dưới là than hồng, trông như lũ lợn con nằm quay tròn đưa mùi thơm ngào ngạt khiến ai vô tình đi qua cũng phải ứa nước miếng. Cầm củ khoai nóng thơm lừng trên tay cho ấm rồi bẻ ra, cắn miếng lớn để sưởi ấm cái dạ dày đang sôi réo, nghe vị khoai bùi ngọt tan trong miệng, ta chợt thấy thì ra những điều đem lại hạnh phúc lại vô cùng giản dị.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Hạt dẻ nóng

Khi những cơn gió mùa báo hiệu mùa đông sang cũng là lúc trên khắp phố phường xuất hiện nhiều hàng quán vỉa hè bán các món ăn vặt nóng hổi trong đó có hạt dẻ. Quầy hạt dẻ nóng đơn giản lắm, chỉ là một cái bếp lò, một cái chảo to. Người bán cứ luôn tay đảo hạt dẻ cho nóng thật đều, thật thơm mà không cháy. Ngày đông, rẽ vào quán hạt dẻ, mua cho mình vài lạng là bạn đã có một món quà vặt thơm bùi, nóng hổi để đẩy cái lạnh mùa đông thật xa.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


Ảnh: worldpress

#afamily.vn

#20 tucthat

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 170 Bài viết:
  • 142 thanks

Gửi vào 10/01/2018 - 13:55

MỘNG UYÊN ƯƠNG HỒ ĐIỆP

Chuyện hôm qua như nước chảy về đông,
Mãi xa ta không sao giữ được.
Hôm nay, lại có bao chuyện ưu phiền làm rối cả lòng ta.
Rút dao chém xuống nước, nước càng chảy mạnh.
Nâng chén tiêu sầu, càng sầu thêm.
Gió sớm mai thổi đi bốn phương.
Xưa nay chỉ thấy người nay cười, có ai nghe thấy người xưa khóc.
Hai chữ "ái tình" thật cay đắng.
Muốn hỏi cho rõ hay giả vờ ngây ngô.
Chỉ có thể biết nhiều hay ít, khó có thể biết cho đủ.
Giống như đôi uyên ương bươm bướm,
Trong những năm tháng khó khăn này,
Ai có thể thoát khỏi nỗi sầu nhân thế ?
Trong thế giới phù hoa đó,
Sống trên đời đã là chuyện điên rồ,
Sao còn muốn lên tận trời xanh ?
Chi bằng ngủ yên trong sự dịu êm.


Sửa bởi Lamington: 10/01/2018 - 14:09


#21 tucthat

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 170 Bài viết:
  • 142 thanks

Gửi vào 10/01/2018 - 21:19

Phôi pha

Cứ mỗi xuân về một tuổi thêm
Tàn đông sót ngọn lướt qua thềm
Hồ chừng gió mới còn hơi lạnh
Thoáng vẻ mùa non thiếu lá mềm
Cạn chén chia ly duyên rẽ lối
Ngậm sầu tiễn biệt mộng tràn đêm
Mùa xa hút bóng không về nữa
Giữ lại riêng lòng chút dịu êm

#PhiêuVân

#22 tucthat

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 170 Bài viết:
  • 142 thanks

Gửi vào 11/01/2018 - 09:52


Ngày một ngày hai cách biệt nhau
Chẳng được cùng anh kê gối sầu
Khóc chuyện thế gian cười ngặt nghẽo
Cùng cười những chuyện thế gian đau


#Em vẫn cứ thích ngược đời như vậy đó, chắc chẳng có mấy người chịu cái dở dở của em đâu, anh nhỉ!

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



#23 tucthat

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 170 Bài viết:
  • 142 thanks

Gửi vào 11/01/2018 - 14:40

Hôm nay mình đọc được một bài viết rất dài tựa là "Muốn thành công, hãy học Khổng Tử cách làm người, học Tào Tháo cách sống ở đời"

Mở đầu bằng lời giới thiệu về 2 nhân vật này:
"Khổng Tử là một nhà tư tưởng, nhà triết học, nhà giáo dục nổi tiếng người Trung Hoa. Các bài giảng, lời dạy và triết lý của ông có ảnh hưởng sâu rộng đối với đời sống và tư tưởng của các dân tộc Đông Á. Triết học của ông nhấn mạnh trên sự tu dưỡng đức hạnh cá nhân và đề cao các đức tính “Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí, Tín”.

Ông lưu lại cho hậu thế nhiều di sản tinh thần quan trọng. Đối chiếu với xã hội hiện đại, những tư tưởng của Khổng Tử hãy còn nguyên giá trị đáng để người đời sau học hỏi."

"Tào Tháo là nhà quân sư kiệt xuất cuối thời Đông Hán trong lịch sử Trung Quốc. Song hình tượng về nhân vật này hầu hết được khắc họa phản diện và bị ảnh hưởng tiêu cực do tác phẩm “Tam Quốc Diễn Nghĩa” của La Quán Trung. Do vậy, ông bị người đời coi là kẻ gian hùng, dối trá, vô liêm sỉ, bất nhân, bất nghĩa.

Nhưng thực tế lại cho thấy, ông thực sự là một nhà quân sư kiệt xuất bậc nhất thời Đông Hán. Trải qua thời gian dài của lịch sử, với những lời nói của Tào Tháo được ghi chép lại, đã cho thấy một con người tài năng lỗi lạc. Những triết lý sống của ông dù đã trải qua hàng nghìn năm lịch sử vẫn được lưu truyền và để lại rất nhiều bài học cho hậu thế sau này."

#####



#24 tucthat

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 170 Bài viết:
  • 142 thanks

Gửi vào 11/01/2018 - 15:16


Đã mờ rồi ánh kiếm ánh đao
Lùi xa rồi tiếng loa tiếng trống
Vẫn rõ ràng sống động bao gương mặt anh hùng
Con đường xưa ngập trong cát bụi
Thành quách xưa hóa cảnh hoang tàn
Năm tháng oai hùng thành lịch sử
Bao chiến công tên tuổi còn vang
Mộng bá vương ai người quyết định
Lẽ thịnh suy há chẳng có nguyên nhân
Sự đời vần vũ như mây gió
Đổi thời gian, đổi cả không gian
Tụ tán nhờ có duyên, ly hợp vốn do tình
Trả món nợ non sông trước mắt
Mặc đời sau thiên hạ luân bình
Nước Trường Giang hóa thành sông lệ
Gió Trường Giang vang mãi bài ca
Giữa bầu trời lịch sử muôn triệu ánh sao xa
Trong dân gian vạn thuở, ấy muôn triệu đóa hoa!



Thanked by 1 Member:

#25 tucthat

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 170 Bài viết:
  • 142 thanks

Gửi vào 11/01/2018 - 15:48

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Lamington, on 11/01/2018 - 09:52, said:



Khóc chuyện thế gian cười ngặt nghẽo
Cùng cười những chuyện thế gian đau


Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Cười chết mất : ))))))))))))

"Kiểu gì cũng có đứa nó nghĩ: vào khóc giữa đám cưới và cười giữa đám ma thì răng đi hàm ở lại"

hihi...kệ

#######

Tự khúc

Mượn Xuân một chút mưa phùn
Trả Đông lại chút run run rét về
Mượn Hè chút nhớ xa quê
Trả cho Thu chút lỗi thề cố hương
Mượn Đêm lằng lặng chút buồn
Trả Ngày sốc nổi con đường... chút vui
Mượn trầu cay một chút vôi
Trả cho phụ bạc mấy lời dối ngoan
Mượn trời một chút đa đoan
Câu thơ mình trả cho ngàn nỗi đau
Mượn thăng trầm chút bể dâu
Trả cho mỗi bước cơ cầu - thiên di
Vui buồn mượn bốn mùa đi
Trắng tay ngày tháng trả gì, hỡi em?

#TrươngNamHương

##############################

#Tạm dừng cuộc chơi#Ăn tết vui vẻ#

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Thanked by 1 Member:

#26 tucthat

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 170 Bài viết:
  • 142 thanks

Gửi vào 19/01/2018 - 00:43

Ngày 18/01/2018

Cảm ơn món quà của bác nhé

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn




Em cũng sẽ có quà tặng bác, nhân dịp năm mới Mậu Tuất, hy vọng bác sẽ thích món quà đó. (giờ thì bác lại phải chờ rồi hihi

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

)


#######
Hôm nay quả là một ngày may mắn, may mắn thứ nhất là được tặng một món quà tinh thần, may mắn thứ hai là em vừa nhận được email của đối tác, đồng ý ký hợp đồng với bên em.


#######
Hôm nay em mới phát hiện ra cái tên LAMMO (viết tắt của Lamington) có nghĩa = "tham LAM như MÕ"

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

tên hay

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

người xấu

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn




#######
hihi

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


cười mãi không khép được miệng vào


Cảm ơn và cảm ơn....!!!!!!!

#27 tucthat

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 170 Bài viết:
  • 142 thanks

Gửi vào 27/01/2018 - 22:21

Khi mỗi ngày ta biết sống vì nhau

Khi mỗi ngày ta biết sống vì nhau
Ngày lại đẹp theo vần thơ anh viết
Cuộc đời chẳng lẻ loi đơn chiếc
Khi mỗi ngày ta biết sống vì nhau
Ta gắn mình với hiện tại mai sau
Với ngôi nhà với mọi người thân thuộc
Mở trang sách càng yêu thêm đất nước
Bao vất vả qua đi
Sự im lặng không lời
Từ buổi có con em cất tiếng ru hời
Ta dành dụm đồng lương ít ỏi
Sắm cho con đồ chơi
Mua cho con quả chuối
Xe thêm chiếc ghế mây vào nhà trẻ sớm chiều
Hạnh phúc chúng mình đứa con nhỏ nâng niu
Anh và em gầy đi sau mỗi lần con ốm
Việc riêng chung hàng ngày bề bộn
Những giận hờn như cơn gió thoảng qua
Anh thay em tỉa bớt cọng rau già
Nổi lửa nấu cơm khi em về muộn
Đêm khuya rồi đèn em còn chong ngọn
Lo chấm bài vá lại áo cho anh
Ta sống với nhau có nghĩa có tình
Dẫu thức ăn chưa ngon nhà có khi vơi gạo
Em vẫn là em với tấm lòng thơm thảo
Lời mặn nồng như thuở mới yêu anh
Bạn bè ta thân thiết ở xung quanh
Những vui buồn cùng nhau chia sẻ
Thời gian đi qua tâm hồn vẫn trẻ
Khi mỗi ngày ta biết sống vì nhau

#Phan Thế Cải

############

Cuộc vui nào rồi cũng đến lúc tàn, nhiệm vụ được giao đã hoàn thành trước thời gian dự tính, âu cũng là duyên là may mắn bất ngờ, hihi

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



#Thanks for All!

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Thanked by 1 Member:

#28 tucthat

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 170 Bài viết:
  • 142 thanks

Gửi vào 30/01/2018 - 01:06

Đừng Tưởng

Đừng tưởng cứ núi là cao
Cứ sông là chảy cứ ao là tù
Đừng tưởng cứ dưới là ngu
Cứ trên là giỏi cứ "xu" là cầm
Đừng tưởng không nói là câm
Không nghe là điếc không trông là mù
Đừng tưởng cứ trọc là sư
Cứ vâng là tốt cứ ừ là ngoan
Đừng tưởng cứ giàu là sang
Cứ im lặng tưởng là vàng đến ngay
Đừng tưởng nốc rượu là say
Cứ hứa là thật cứ tay là cầm
Đừng tưởng giặc ở ngoại xâm
Cứ bè là bạn cứ dân là lành
Đừng tưởng cứ trời là xanh
Cứ đất và nước là thành quê hương
Đừng tưởng cứ lớn là khôn
Cứ bé là dại cứ hôn là chồng
Đừng tưởng chẳng có thì không
Chẳng trai thì gái chẳng ông thì bà
Đừng tưởng chẳng gần thì xa
Chẳng ta thì địch chẳng ma thì người
Đừng tưởng gần nhất là nhì
Gần quan là tướng gần suy là hèn
Đừng tưởng cứ sáng là đèn
Cứ đỏ là chín cứ đen là thường
Đừng tưởng cứ đẹp là thương
Cứ xấu là ghét, cứ vương là tình
Đừng tưởng cứ ghế là vinh
Cứ tiền là mạnh cứ dinh là bền
Đừng tưởng cứ cố là lên
Cứ lì là chắc cứ bên là gần
Đừng tưởng cứ đều là cân
Cứ đông là đủ cứ ân là nhờ
Đừng tưởng cứ vần là thơ
Cứ âm là nhạc cứ tờ là tranh
Đừng tưởng cứ vội thì nhanh
Cứ tranh là được cứ giành thì hơn
Đừng tưởng giàu hết cô đơn
Cao sang hết ốm tham gian hết nghèo
Đừng tưởng cứ bến là neo
Cứ suối là lội cứ đèo là qua
Đừng tưởng chồng mẹ là cha
Cứ khóc là khổ cứ la là phiền
Đừng tưởng cứ hét là điên
Cứ làm là sẽ có tiền đến ngay
Đừng tưởng cứ rượu là say
Cứ gió là sẽ tung bay cánh diều...
Đừng tưởng tỏ tình là yêu
Cứ thơ ngọt nhạt là chiều tương tư
Đừng tưởng cứ nhận được thư
Là bao say đắm như mưa trong nhà
Đừng tưởng cứ quét lá đa
Là đời khổ cực can qua một thời...

#SỹLiêm#1992

Thanked by 2 Members:

#29 tucthat

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 170 Bài viết:
  • 142 thanks

Gửi vào 30/01/2018 - 12:51

Kể chuyện bằng thành ngữ - tục ngữ

Câu chuyện: Thừa 1 con thì có!

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, đứng núi này trông núi nọ, già kén kẹn hom, ghét của nào trời trao của ấy. Chị nọ phận hẩm duyên ôi, kết tóc xe tơ với một anh chàng mặt nạc đóm dày, xấu ma chê quỷ hờn lại đần độn, ngốc nghếch, vô tâm vô tính, ruột để ngoài da, thiên lôi chỉ đâu đánh đấy, mười tám cũng ừ mười tư cũng gật, học chẳng hay, cày chẳng biết, lúng túng như thợ vụng mất kim, chỉ được cái sáng tai họ điếc tai cày là giỏi!
Trăm dâu đổ đầu tằm, giỗ tết cúng bái trong nhà, công to việc lớn ngoài xóm, hai sương một nắng, tất bật quanh năm, một tay chị lo toan định liệu. Anh chồng thì như gà què ăn quẩn cối xay, lừ đừ như ông từ vào đền, như cỗ máy không giật không động. Giàu vì bạn, sang vì vợ, hang xóm láng giềng kháo nhau:”chàng ngốc thật tốt số, mả táng hàm rồng, như mèo mù vớ được cá rán”.
Chị vợ mỏng mày hay hạt, tháo vát đảm đang, hay lam hay làm, vớ phải chàng ngốc đành nước mắt ngắn nước mắt dài, đèo sầu nuốt tủi, ngậm bồ hòn làm ngọt cho qua ngày đoạn tháng. Nhiều lúc tức bầm gan tím ruột, cực chẳng đã, chị định một liều ba bảy cũng liều, lành làm gáo vỡ làm muôi, rồi anh đi đường anh, tôi đi đường tôi cho thoát nợ. Nhưng gái có chồng như gông đeo cổ, chim vào lồng biết thuở nào ra, nên đành ngậm đắng nuốt cay, một điều nhịn chín điều lành, tốt đẹp phô ra xấu xa đậy lại, vợ chồng đóng cửa bảo nhau cho êm cửa êm nhà, sao nỡ vạch áo cho người xem lưng, xấu chàng hổ ai?
Thứ nhất là tu tại gia, thứ nhì tu chợ thứ ba tu chùa. Biết chồng tại gia không trot, liền trổ tài điều binh khiển tướng dạy chồng một phen, những mong mở mày mở mặt với bàn dân thiên hạ, không thua anh kém chị trong họ ngoài làng.
Một hôm ngày lành tháng tốt, trời quang mây tạnh, giữa thanh thiên bạch nhật, chị vợ dỗ ngon dỗ ngọt bảo chồng đi chợ mua bò, không quên dặn đi dặn lại: đến chợ phải tuỳ cơ ứng biến, xem mặt đặt tên, liệu cơm gắp mắm, tiền trao cháo múc, đồng tiền phải liền khúc ruột kẻo lại mất cả chì lẫn chài.
Được lời như cởi tấm long, ngốc ta mở cờ trong bụng, gật đầu như búa máy, vội khăn gói quả mướp lên đường quyết phen này lập công chuộc tội. Bụng bảo dạ, phải đi đến nơi về đến chốn, một sự bất tín vạn sự bất tin, ngốc quàng chân lên cổ đi như chạy đến chợ. Chợ giữa phiên, người đông như kiến, áo quần như nêm, biết bao của ngon vật lạ, thèm rỏ dãi mà đành nhắm mắt bước qua. Hai tay giữ bọc tiền khư khư như từ giữ oản, ngốc nuốt nước bọt bước đến bãi bán bò.
Sau một hồi bới lông tìm vết, cò kè bớt một thêm hai, nài lên ép xuống, cuối cùng ngốc cũng mua được 6 con bò. Thấy mình cũng được việc, không đến nỗi ăn không ngồi rồi báo vợ hại con, ngốc mừng như được của. Hai năm rõ mười, ai dám bảo anh ăn như rồng cuốn, nói như rồng leo, làm như mèo mửa. Nghĩ vậy, ngốc ung dung leo lên lưng con bò đi đầu, mồm hô miệng hét diễu võ dương oai, lùa đàn bò ra về mà lòng vui như hội.
Giữa đường sực nhớ lời vợ dặn, suy đi tính lại, cẩn tắc vô áy náy, ngốc quyết định đếm lại đàn bò cho chắc ăn. Ngoảnh trước ngó sau, đếm đi đếm lại, đếm tái đếm hồi chỉ thấy có 5 con, còn một con không cánh mà bay đi mất. Toát mồ hôi, dựng tóc gáy, mặt cắt không còn giọt máu, ngốc vò đầu gãi tai, sợ về nhà vợ mắng cho mất mặn mất nhạt rồi lại bù lu bù loa kêu làng kêu nước mà than than trách phận, ngốc về nhà với bộ mặt buồn thiu như đưa đám.
Thấy chồng về, chị vợ tươi như hoa ra đón, nhưng ngốc vẫn ngồi như bụt mọc trên lưng con bò đi đầu, chắp tay lạy vợ như tế sao:
- Mình ơi, tôi đánh mất bò, xin mình tha tội cho tôi…
Nhìn chồng mặt như chàm đổ mình dường giẽ run, chị vợ không khỏi lo vốn liếng đi đời nhà ma, liền rít lên như xé lụa:
- Đồ ăn hại. Đàn ông con trai mà trói gà không chặt. Làm sao lại để bò sổng?
Sợ thót tim **** đái, nhưng ngốc vẫn lấy hết sức bình tĩnh để phân trần:
- Tôi mua tất cả 6 con, họ giao đủ 6, bây giờ đếm mãi vẫn chỉ 5 con.
Nhìn ngốc ta vẫn ngồi như đóng đinh trên lưng bò, chị vợ hiểu rõ đầu đuôi cơ sự, dở khóc dở cười bảo chồng:
- Thôi xuống đi! Thiếu đâu mà thiếu, có mà thừa một con thì có!!!

#sưutầm

Thanked by 2 Members:

#30 zigzag

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 389 Bài viết:
  • 379 thanks
  • LocationZzzzzzz

Gửi vào 01/02/2018 - 18:33

Nơi tự kỉ đây hả ,đồng bóng vl*=))

Cuối năm bận lắm, uống từ trưa đến giờ phê lòi ra rồi , viết tạm mấy dòng cho nhóc

Định làm một bài đổng đông đổng tây cho nó sấp mặt không có nó lại tưởng nó đạo mạo quân tử lắm ,nhưng theo tin anh mới có thì cũng be bét hết cả rồi,chấp gì nữa
Xét cho cũng thì mấy người cứ la liếm tối ngày nếu không phải vô công rỗi nghề thì cũng thuộc thành phần bất mãn kinh niên với xh. nhắc đến bất mãn lại thấy hài vô đối , ra ngoài thì bị chèn ép đủ đường, làm như trâu như bò còn bọn cocc nó hưởng hết thịt , thừa tí xương nó ném cho mà gặm. Đau lắm mà có làm được gì đâu . khi có cơ hội ta cũng phải tranh thủ cái quyền lợi đó chút,cũng phải cậy quyền cậy thế cậy thân cậy quen tí cho oai , oai tí he he
Con người không được lựa chọn xuất thân,có than thân trách phận lúc trẻ cũng là điều bất đắc dĩ ,mặc dù không phải ai cũng yếu đuối vậy . Nhưng đến tuổi tam thập nhi lập mà còn than thân than khổ thì phải trách bản thân mình, dek ai tự dưng mà có, cũng phải đổ mồ hôi sôi nước mắt, đối nội đối ngoại, nhẫn nhịn chịu đựng ( chứ không phải khom lưng quỳ gối đâu, đừng nhầm lẫn khái niệm )mới có thành quả . còn mấy thành phần hơi tí là đổ lỗi cho số phận , cho định mệnh ,là loại vứt đi .
Gia đình là neo đậu cuộc đời, có đi đâu cũng phải quay về. Nơi bình yên đó mà còn không giữ được cho yên ấm thì nhục rồi . Có làm ông giời gì thì cũng không thể quay lưng lại được với gia đình,cố mà giữ lấy

Thôi nhé nhóc nghỉ đi, theo cái này làm gì , bói toán thì cũng đến thế thôi .Còn vài tháng nữa là xong xuôi rồi,cố lên . Hy vọng nhóc trân trọng và gìn giữ những gì đang có ,thế là đầy đủ rồi , không tham hơn làm gì

oai , thế nào mà càng phê chữ càng tuôn ra thế nhể ,ợ cũng ra chữ, dài vl =))

Sửa bởi zigzag: 01/02/2018 - 18:35







Similar Topics Collapse

1 người đang đọc chủ đề này

0 Hội viên, 1 khách, 0 Hội viên ẩn


Liên kết nhanh

 Tử Vi |  Tử Bình |  Kinh Dịch |  Quái Tượng Huyền Cơ |  Mai Hoa Dịch Số |  Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Địa Lý Phong Thủy |  Thái Ất - Lục Nhâm - Độn Giáp |  Bát Tự Hà Lạc |  Nhân Tướng Học |  Mệnh Lý Tổng Quát |  Bói Bài - Đoán Điềm - Giải Mộng - Số |  Khoa Học Huyền Bí |  Y Học Thường Thức |  Văn Hoá - Phong Tục - Tín Ngưỡng Dân Gian |  Thiên Văn - Lịch Pháp |  Tử Vi Nghiệm Lý |  TẠP CHÍ KHOA HỌC HUYỀN BÍ TRƯỚC 1975 |
 Coi Tử Vi |  Coi Tử Bình - Tứ Trụ |  Coi Bát Tự Hà Lạc |  Coi Địa Lý Phong Thủy |  Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Coi Nhân Tướng Mệnh |  Nhờ Coi Quẻ |  Nhờ Coi Ngày |
 Bảo Trợ & Hoạt Động |  Thông Báo |  Báo Tin |  Liên Lạc Ban Điều Hành |  Góp Ý |
 Ghi Danh Học |  Lớp Học Tử Vi Đẩu Số |  Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý |  Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở |  Sách Dịch Lý |  Sách Tử Vi |  Sách Tướng Học |  Sách Phong Thuỷ |  Sách Tam Thức |  Sách Tử Bình - Bát Tự |  Sách Huyền Thuật |
 Linh Tinh |  Gặp Gỡ - Giao Lưu |  Giải Trí |  Vườn Thơ |  Vài Dòng Tản Mạn... |  Nguồn Sống Tươi Đẹp |  Trưng bày - Giới thiệu |  

Trình ứng dụng hỗ trợ:   An Sao Tử Vi  An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi |   Quỷ Cốc Toán Mệnh  Quỷ Cốc Toán Mệnh |   Tử Bình Tứ Trụ  Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản |   Quẻ Mai Hoa Dịch Số  Quẻ Mai Hoa Dịch Số |   Bát Tự Hà Lạc  Bát Tự Hà Lạc |   Thái Ât Thần Số  Thái Ât Thần Số |   Căn Duyên Tiền Định  Căn Duyên Tiền Định |   Cao Ly Đầu Hình  Cao Ly Đầu Hình |   Âm Lịch  Âm Lịch |   Xem Ngày  Xem Ngày |   Lịch Vạn Niên  Lịch Vạn Niên |   So Tuổi Vợ Chồng  So Tuổi Vợ Chồng |   Bát Trạch  Bát Trạch |