Ông Sáu cầm súng năm 1978 sau khi xẩy vụ thảm sát ở Ba Chúc. Nông dân nhà nghèo,
vào lính được biên chế vào binh đoàn lái xe vận tải chuyên chở súng ống đạn dược, quân dụng ra mặt trận, và chở thương binh tử sĩ về hậu cứ. Đó là hên vì không phải trực tiếp tác chiến.
Tháng 8, 9 là cao điểm mùa mưa ở Cam, đường xá bị ngập rất khó khăn trong việc vận chuyển, không thể đi đường vòng hay đi tắt để về tuyến sau, các điểm phục kích rất dễ xẩy ra vì các tuyến đường bị chia cắt nhiều vì nước ngập. Những tuyến đi được đều không tránh khỏi bị phục kích. Xe của Ông Sáu trong chuyến đi về bị phục kích trúng B40 cháy xém.
Hơn một ngày sau, quân tiếp viện mới đánh thốc vào mở đường lại, Ông Sáu bị cháy xém nửa người bên trái, thoi thóp trốn vào trong bụi rậm lấy xác thương binh che lên người. Miên Đỏ sau khi phục kích xong chúng lục soát từng xác một, ai còn thoi thóp chúng bắn chết tại chỗ luôn, sau đó chúng đặt mìn bẫy, gài lựu đạn dưới các xác chết, nếu không kinh nghiệm, đến nâng xác lên là lại thương vong.
Ông ấy lết được vào rừng trốn thoát chết. Nhưng di chứng sau này là vết cháy nửa người bên trái, tay trái bị sẹo co cơ thành tật, và mắt trái bị mờ.
Đó là phần 1 cuộc đời của Ông Sáu.
Sửa bởi Phuongkongfa: 21/03/2016 - 14:58