Một mình
#2416
Gửi vào 28/01/2017 - 02:18
Thanked by 4 Members:
|
|
#2417
Gửi vào 01/02/2017 - 09:01
Thanked by 1 Member:
|
|
#2418
Gửi vào 03/02/2017 - 10:54
Nhiều khi phải đợi, trong 1 hành trình dài, có những khoảng tồi tệ, cái gì cũng không tốt, thì cũng giống như có những khoảng cái gì cũng sẽ tốt, nó chỉ không kéo dài , đó là điều rất bình thường. Chờ đợi rồi sẽ đến, đến rồi nó sẽ đi.
66 CÂU PHẬT HỌC CHO CUỘC SỐNG
1. Sở dĩ người ta đau khổ chính vì mãi đeo đuổi những thứ sai lầm.
2. Nếu anh không muốn rước phiền não vào mình, thì người khác cũng không cách nào gây phiền não cho bạn. Vì chính tâm bạn không buông xuống nổi.
3. Bạn hãy luôn cảm ơn những ai đem đến nghịch cảnh cho mình.
4. Bạn phải luôn mở lòng khoan dung lượng thứ cho chúng sanh, cho dù họ xấu bao nhiêu, thậm chí họ đã làm tổn thương bạn, bạn phải buông bỏ, mới có được niềm vui đích thực.
5. Khi bạn vui, phải nghĩ rằng niềm vui này không phải là vĩnh hằng. Khi bạn đau khổ, bạn hãy nghĩ rằng nỗi đau này cũng không trường tồn.
6. Sự chấp trước của ngày hôm nay sẽ là niềm hối hận cho ngày mai.
7. Bạn có thể có tình yêu nhưng đừng nên dính mắc, vì chia ly là lẽ tất nhiên.
8. Đừng lãng phí sinh mạng của mình trong những chốn mà nhất định bạn sẽ ân hận.
9. Khi nào bạn thật sự buông xuống thì lúc ấy bạn sẽ hết phiền não.
10. Mỗi một vết thương đều là một sự trưởng thành.
11. Người cuồng vọng còn cứu được, người tự ti thì vô phương, chỉ khi nhận thức được mình, hàng phục chính mình, sửa đổi mình, mới có thể thay đổi người khác.
12. Bạn đừng có thái độ bất mãn người ta hoài, bạn phải quay về kiểm điểm chính mình mới đúng. Bất mãn người khác là chuốc khổ cho chính bạn.
13. Một người nếu tự đáy lòng không thể tha thứ cho kẻ khác, thì lòng họ sẽ không bao giờ được thanh thản.
14. Người mà trong tâm chứa đầy cách nghĩ và cách nhìn của mình thì sẽ không bao giờ nghe được tiếng lòng người khác.
15. Hủy diệt người chỉ cần một câu, xây dựng người lại mất ngàn lời, xin bạn “Đa khẩu hạ lưu tình”.
16. Vốn dĩ không cần quay đầu lại xem người nguyền rủa bạn là ai? Giả sử bạn bị chó điên cắn bạn một phát, chẳng lẽ bạn cũng phải chạy đến cắn lại một phát?
17. Đừng bao giờ lãng phí một giây phút nào để nghĩ nhớ đến người bạn không hề yêu thích.
18. Mong bạn đem lòng từ bi và thái độ ôn hòa để bày tỏ những nỗi oan ức và bất mãn của mình, có như vậy người khác mới khả dĩ tiếp nhận.
19. Cùng là một chiếc bình như vậy, tại sao bạn lại chứa độc dược? Cùng một mảnh tâm tại sao bạn phải chứa đầy những não phiền như vậy?
20. Những thứ không đạt được, chúng ta sẽ luôn cho rằng nó đẹp đẽ, chính vì bạn hiểu nó quá ít, bạn không có thời gian ở chung với nó. Nhưng rồi một ngày nào đó khi bạn hiểu sâu sắc, bạn sẽ phát hiện nó vốn không đẹp như trong tưởng tượng của bạn.
21. Sống một ngày là có diễm phúc của một ngày, nên phải trân quý. Khi tôi khóc, tôi không có dép để mang thì tôi lại phát hiện có người không có chân.
22. Tốn thêm một chút tâm lực để chú ý người khác chi bằng bớt một chút tâm lực phản tỉnh chính mình, bạn hiểu chứ?
23. Hận thù người khác là một mất mát lớn nhất đối với mình.
24. Mỗi người ai cũng có mạng sống, nhưng không phải ai cũng hiểu được điều đó, thậm chí trân quý mạng sống của mình hơn. Người không hiểu được mạng sống thì mạng sống đối với họ mà nói chính là một sự trừng phạt.
25. Tình chấp là nguyên nhân của khổ não, buông tình chấp bạn mới được tự tại.
26. Đừng khẳng định về cách nghĩ của mình quá, như vậy sẽ đỡ phải hối hận hơn.
27. Khi bạn thành thật với chính mình, thế giới sẽ không ai lừa dối bạn.
28. Người che đậy khuyết điểm của mình bằng thủ đoạn tổn thương người khác là kẻ đê tiện.
29. Người âm thầm quan tâm chúc phúc người khác, đó là một sự bố thí vô hình.
30. Đừng gắng sức suy đoán cách nghĩ của người khác, nếu bạn không phán đoán chính xác bằng trí huệ và kinh nghiệm thì mắc phải nhầm lẫn là lẽ thường tình.
31. Muốn hiểu một người, chỉ cần xem mục đích đến và xuất phát điểm của họ có giống nhau không, thì có thể biết được họ có thật lòng không.
32. Chân lý của nhân sinh chỉ là giấu trong cái bình thường đơn điệu.
33. Người không tắm rửa thì càng xức nước hoa càng thấy thối. Danh tiếng và tôn quý đến từ sự chân tài thực học. Có đức tự nhiên thơm.
34. Thời gian sẽ trôi qua, để thời gian xóa sạch phiền não của bạn đi.
35. Bạn cứ xem những chuyện đơn thuần thành nghiêm trọng, như thế bạn sẽ rất đau khổ.
36. Người luôn e dè với thiện ý của người khác thì hết thuốc cứu chữa.
37. Nói một lời dối gian thì phải bịa thêm mười câu không thật nữa để đắp vào, cần gì khổ như vậy?
38. Sống một ngày vô ích, không làm được chuyện gì, thì chẳng khác gì kẻ phạm tội ăn trộm.
39. Quảng kết chúng duyên, chính là không làm tổn thương bất cứ người nào.
40. Im lặng là một câu trả lời hay nhất cho sự phỉ báng.
41. Cung kính đối với người là sự trang nghiêm cho chính mình.
42. Có lòng thương yêu vô tư thì sẽ có tất cả.
43. Đến là ngẫu nhiên, đi là tất nhiên. Cho nên bạn cần phải “Tùy duyên mà hằng bất biến, bất biến mà hằng tùy duyên”.
44. Từ bi là vũ khí tốt nhất của chính bạn.
45. Chỉ cần đối diện với hiện thực, bạn mới vượt qua hiện thực.
46. Lương tâm là tòa án công bằng nhất của mỗi người, bạn dối người khác được nhưng không bao giờ dối nổi lương tâm mình.
47. Người không biết yêu mình thì không thể yêu được người khác.
48. Có lúc chúng ta muốn thầm hỏi mình, chúng ta đang đeo đuổi cái gì? Chúng ta sống vì cái gì?
49. Đừng vì một chút tranh chấp mà xa lìa tình bạn chí thân của bạn, cũng đừng vì một chút oán giận mà quên đi thâm ân của người khác.
50. Cảm ơn đời với những gì tôi đã có, cảm ơn đời những gì tôi không có.
51. Nếu có thể đứng ở góc độ của người khác để nghĩ cho họ thì đó mới là từ bi.
52. Nói năng đừng có tánh châm chọc, đừng gây thương tổn, đừng khoe tài cán của mình, đừng phô điều xấu của người, tự nhiên sẽ hóa địch thành bạn.
53. Thành thật đối diện với mâu thuẫn và khuyết điểm trong tâm mình, đừng lừa dối chính mình.
54. Nhân quả không nợ chúng ta thứ gì, cho nên xin đừng oán trách nó.
55. Đa số người cả đời chỉ làm được ba việc: Dối mình, dối người, và bị người dối.
56. Tâm là tên lừa đảo lớn nhất, người khác có thể dối bạn nhất thời, nhưng nó lại gạt bạn suốt đời.
57. Chỉ cần tự giác tâm an, thì đông tây nam bắc đều tốt. Nếu còn một người chưa độ thì đừng nên thoát một mình.
58. Khi trong tay bạn nắm chặt một vật gì mà không buông xuống, thì bạn chỉ có mỗi thứ này, nếu bạn chịu buông xuống, thì bạn mới có cơ hội chọn lựa những thứ khác. Nếu một người luôn khư khư với quan niệm của mình, không chịu buông xuống thì trí huệ chỉ có thể đạt đến ở một mức độ nào đó mà thôi.
59. Nếu bạn có thể sống qua những ngày bình an, thì đó chính là một phúc phần rồi. Biết bao nhiêu người hôm nay đã không thấy được vầng thái dương của ngày mai, biết bao nhiêu người hôm nay đã trở thành tàn phế, biết bao nhiêu người hôm nay đã đánh mất tự do, biết bao nhiêu người hôm nay đã trở thành nước mất nhà tan.
60. Bạn có nhân sinh quan của bạn, tôi có nhân sinh quan của tôi, tôi không dính dáng gì tới bạn. Chỉ cần tôi có thể, tôi sẽ cảm hóa được bạn. Nếu không thể thì tôi đành cam chịu.
61. Bạn hy vọng nắm được sự vĩnh hằng thì bạn cần phải khống chế hiện tại.
62. Ác khẩu, mãi mãi đừng để nó thốt ra từ miệng chúng ta, cho dù người ta có xấu bao nhiêu, có ác bao nhiêu. Bạn càng nguyền rủa họ, tâm bạn càng bị nhiễm ô, bạn hãy nghĩ, họ chính là thiện tri thức của bạn.
63. Người khác có thể làm trái nhân quả, người khác có thể tổn hại chúng ta, đánh chúng ta, hủy báng chúng ta. Nhưng chúng ta đừng vì thế mà oán hận họ, vì sao? Vì chúng ta nhất định phải giữ một bản tánh hoàn chỉnh và một tâm hồn thanh tịnh.
64. Nếu một người chưa từng cảm nhận sự đau khổ khó khăn thì rất khó cảm thông cho người khác. Bạn muốn học tinh thần cứu khổ cứu nạn, thì trước hết phải chịu đựng được khổ nạn.
65. Thế giới vốn không thuộc về bạn, vì thế bạn không cần vứt bỏ, cái cần vứt bỏ chính là những tánh cố chấp. Vạn vật đều cung ứng cho ta, nhưng không thuộc về ta.
66. Bởi chúng ta không thể thay đổi được thế giới xung quanh, nên chúng ta đành phải sửa đổi chính mình, đối diện với tất cả bằng lòng từ bi và tâm trí huệ.
Sửa bởi tu.hoa: 03/02/2017 - 11:05
Thanked by 1 Member:
|
|
#2419
Gửi vào 03/02/2017 - 20:57
Tâm rộng bao nhiêu, niềm vui nhiều bấy nhiêu, bao dung càng nhiều, có được càng nhiều…
Bài Liên Quan
Có một câu chuyện, vào triều đại Khang Hi thời nhà Thanh có một đại học sĩ tên Trương Anh. Một hôm Trương Anh nhận được thư nhà, nói người nhà vì tranh giành ba thước đất (tương đương 1m), mà xảy ra tranh chấp với hàng xóm, muốn anh lợi dụng chức quyền để lo lót quan hệ, đánh thắng vụ kiện này…
Trương Anh đọc thư xong thản nhiên cười khẽ, cầm bút lên viết một lá thư, và kèm một bài thơ: “Ngàn dặm đưa thư chỉ vì tường, nhường hắn ba thước thì đã sao? Vạn lý trường thành vẫn còn đó, đâu thấy Tầng Thủy Hoàng năm xưa.”
Sau khi người nhà nhận được thư, chủ động nhường ra ba thước đất. Hàng xóm thấy vậy, cũng chủ động nhường đất, cuối cùng chỗ đó thành con hẻm sáu thước, câu chuyện hóa chiến tranh thành hòa bình này được lưu truyền đến ngày nay.
Hoá thù thành bạn để có một cuộc sống tốt đẹp hơn. (Ảnh: internet)
Giữa người với người, thêm một sự thông cảm thì sẽ bớt một chút hiểu lầm. Giữa tâm với tâm, có thêm một phần bao dung, sẽ bớt đi một số tranh chấp.
Đừng dùng cái nhìn và nhận định của bản thân, đi đánh giá một người, phán đoán đúng sai của một sự việc. Đừng yêu cầu quan điểm của người khác phải giống với bạn, đừng kỳ vọng người khác có thể hoàn toàn thấu hiểu bạn, mỗi người đều có tính cách và quan điểm của mình.
Con người luôn luôn quá xem trọng bản thân mới lo lắng được mất, cảm thấy mọi người cần phải hiểu mình. Thật ra, làm người phải xem nhẹ bản thân, bớt tự ngã một chút, nghĩ cho người khác nhiều hơn một chút, mới có thể cảm nhận được niềm vui. Có câu tâm rộng bao nhiêu, thì niềm vui nhiều bấy nhiêu, bao dung càng nhiều, có được càng nhiều.
Đừng ở sau lưng nói xấu người khác, đừng để ý bị người ta nói. Người không có tài năng gì thì không được nói tới, càng là người xuất sắc thì lại càng bị người ta nói. Trên đời không có chuyện nào không bị bình luận, cũng không có người nào không bị phê bình.
Có câu tâm rộng bao nhiêu, thì niềm vui nhiều bấy nhiêu. (Ảnh minh hoạ: internet)
Miệng lưỡi của người khác thì chúng ta không cách nào kiểm soát được, nhưng chúng ta có thể dùng một trái tim thản nhiên để đối diện với tất cả phiền muộn. Tâm tĩnh thì mới có thể nghe thấy âm thanh của vạn vật, tâm thanh thì có thể nhìn thấy bản chất của vạn vật (Tâm tĩnh: Trong lòng rất yên lặng, không nghĩ tưởng những vấn đề phức tạp. Tâm thanh: Trong lòng là một sự trong sáng tuyệt đối, không chứa những ý nghĩ xấu xa hay tiêu cực).
Lắng tâm của mình lại, yên lặng nhìn mọi sự biến đổi. Tiếp xúc với người khác, cần phải chú trọng để ý cách đối đãi. Có một số chuyện, phải nhịn, không được tức giận, có một số người, phải nhường, không được oán hận trách móc.
Chịu thiệt một chút trong lời nói thì đã sao, nhường họ vài phần thì đã sao. Ai ai cũng cần được tôn trọng, ai ai cũng khao khát được thấu hiểu. Nước sâu không lời, người vững không nói. Học cách làm nguội tính cách, học cách kìm chế cơn giận khi đối mặt với việc không hài lòng.
Mọi chuyện không thể quá giỏi, quá giỏi không đường đi; đối với người khác không thể quá khắt khe, quá khắt khe không có bạn. Biết cách nhường nhịn, là thể hiện khí chất; biết bao dung, là thể hiện sự độ lượng. Mọi chuyện không cầu thập toàn, chỉ mong tận tâm; vạn sự không cần viên mãn, chỉ mong tận lực.
Có một số chuyện, cố gắng hết mình mới biết thành tích, phấn đấu một chút mới biết tiềm năng của mình. Hoa nhạt t*o nhã, nước nhạt vị thật, người nhạt thuần khiết. Làm người phải biết ‘nhạt’, nhạt mà thơm lâu. Không tranh, không tranh giành, không nịnh nọt, không diêm dúa, không thô tục.
Hoa nhạt t*o nhã, nước nhạt vị thật, người nhạt thuần khiết. (Ảnh: internet)
Trong nhạt là mùi vị thật, trong nhạt có hương thơm thật. Nếu tâm không lo nghĩ, thứ gì phiền nổi bạn? Nếu người không lưu luyến, ai làm khổ được bạn? Nguyên nhân của đau khổ bởi vì so sánh, nguyên nhân của phiền não chính là ở tâm.
Điềm tĩnh – chắc chắn không tổn thương, thản nhiên – chắc chắn không phiền muộn. Dục vọng là nước đang sôi sục trong nồi, lòng người là trà trong ly, nước vì nhiệt lượng của lửa mà sôi sục, lòng người vì thành ly mát lạnh mà không hoảng sợ. Khi dục vọng gặp cái lạnh, trong tâm trầm tĩnh, thì sẽ không còn phiền muộn.
Khiếm khuyết của bản thân, không thể giấu, càng giấu càng khuyết; sở trường của bản thân, không thể khoe, càng khoe càng ít. Lúc được như ý đừng khoe khoang, lúc không như ý đừng chán nản. Hoa không nở trăm người, không buồn trăm ngàn, ba phần nhờ may mắn, bảy phần nhờ bản thân, từng cố gắng là được, đã tận tâm là được, kết quả không phải là mục đích cuối cùng, sự trải nghiệm của quá trình, mới là cảm ngộ thật nhất.
Châu Yến (biên dịch)
Thanked by 2 Members:
|
|
#2420
Gửi vào 03/02/2017 - 22:50
Thanked by 2 Members:
|
|
#2421
Gửi vào 03/02/2017 - 23:28
phuctinh, on 03/02/2017 - 22:50, said:
Truyền thuyết dân gian về 14 chính tinh trong khoa Tử Vi
_______________________________________
Tử vi nghĩa là hoa tường vi màu đỏ thẫm (tử : màu đỏ tía – vi : tường vi hoa). Từ cổ đại giống người thuộc phía Bắc sông Hoàng Hà dùng hoa màu đỏ để chiêm bốc. Hình ảnh việc chiêm bốc ấy giống hệt như chuyện Quỷ Cốc trước khi cho Tôn Tẩn Bàng Quyên xuống núi vào đời tranh đấu bảo mỗi người ngắt một cành hoa tường vi đưa lên thầy. Xem hoa phân âm dương Quỷ Cốc tiên sinh đã đoán biết trước vận mạng Tôn Tẫn bị bao nhiêu năm điêu linh cùng cực đến nỗi phải giả điên, ăn cả phân heo mới thoát khỏi tay tên phản bạn lừa thầy Bàng Quyên.
Trải qua nhiều đời, Tử vi chiêm bốc chuyển thành toán mệnh phương pháp. Phương pháp này đặt Tử Vi làm tên một ngôi sao đi tiếp với 13 sao nữa là : Thiên Cơ, Thái Dương, Vũ Khúc, Thiên Đồng, Liêm Trinh, Thiên Phủ, Thái Âm, Tham Lang, Cự Môn, Thiên Tướng, Thiên Lương, Thất Sát, Phá Quân. Rồi chia đời người ra làm mười hai cung là các cung : Mệnh, huynh đệ, phụ mẫu, phu thê, tử tức, quan lộc, thiên di, tật ách, tài bạch, nô bộc, điền trạch, phúc đức.
Mười bốn chính tinh tuân theo một cách tính có sẵn căn cứ vào giờ, ngày tháng, năm sinh mà an vào mỗi cung. Sao nào ở cung nào sẽ tiên đoán việc gì đó sẽ xảy ra cho đời người.
Tỉ dụ: Cung phu thê (vợ chồng), được sao Thái Âm, Thái dương thì người đàn ông hay đàn bà thường sẽ có một hôn nhân tốt. Trái lại, nếu thấy có sao Liêm trinh ở cung phu thê thường là bất lợi cho gia đạo.
Tỉ dụ: Cung tài bạch có sao Vũ Khúc tất tiền bạc dồi dào, nếu cung này gặp sao hung, hẳn nhiên sẽ vất vả nghèo khổ.
Tỉ dụ: Trên trần thế biết bao nhiêu bách triệu phú ông mà vẫn sống trong cảnh u sầu. Tại vì có hung tinh nằm ở cung Phúc Đức.
Mười bốn vị chính tinh thực ra chỉ là những ký hiệu cho một bài toán. Nhưng đối với dân gian để cho dễ nhớ, cũng như để răn đời, họ liền ghép những ký hiệu ấy vào các nhân vật sử mà thành câu chuyện truyền thuyết sau đây:
Đời Phong Thần, vương triều nhà Ân có ông vua cực tàn ác là vua Trụ. Một hôm, Trụ Vương đi săn gặp mưa lớn, để trú mưa liền vào miếu Cửu Thiên Huyền Nữ. Trụ Vương vốn thô bạo và hiếu sắc thấy pho tượng Cửu Thiên Huyền Nữ đẹp quá mê ngay, hạ lệnh cho quân sĩ vác tượng đó về sung vào đám tì thiếp của nhà vua. Mọi người tuy kính nể nữ thần nhưng họ còn sợ sự tàn ác của vua Trụ gấp bội, nên nhất loạt vâng lệnh mang tượng Cửu Thiên Huyền Nữ về cung.
Cửu Thiên huyền Nữ giận lắm mới hoá phép biến một con hồ ly trong rừng thành người đàn bà tuyệt sắc rồi sai đến mê hoặc Trụ Vương mà làm cho nhà Ân phải diệt. Người đàn bà tuyệt sắc ấy tên Đát Kỷ, vương phi sủng ái của vua Trụ. Quả nhiên, Trụ Vương say mê Đát Kỷ bỏ phế việc triều đình, gây xáo trộn trật tự.
Cùng lúc đó, trên trời đang thiếu nhiều thần linh, Ngọc Hoàng Thượng Đế rất mừng thấy Cửu Thiên Huyền Nữ quyết tâm diệt Ân. Ngài nghĩ một khi nước loạn tất sẽ có nhiều anh hùng, trung thần chết vì quốc nạn. Ngài phái Thái Bạch Kim Tinh lập tức ra Nam Thiên Môn cầm sổ chờ sẵn, trong cơn binh lửa đón những người chết về.
Ở phía Tây giang sơn nhà Ân có chư hầu quốc dòng họ Chu giầu có thịnh vượng, văn hoá cao. Sợ nhà Chu một ngày kia sẽ lấn áp mình nên Trụ Vương ý định ra tay trước mới mượn cớ mời vị lãnh đạo Chu quốc là Văn Vương tới họp. Chu Văn Vương tinh thông bát quái Dịch Lý của Phục Hi, trí tuệ bậc nhất thời bấy giờ. Trụ Vương nghĩ cứ bắt Văn Vương giết đi thì mọi sự sẽ đâu vào đấy. Khi Văn Vương đến nơi, vua Trụ cho bắt nhốt ngay chờ ngày hành quyết, kết tội Văn Vương phản nghịch.
Con lớn Văn Vương là Bá Ấp, đẹp tuấn tú, hiên ngang, đàn bà con gái trông thấy Bá Ấp một lần là thương nhớ khó quên. Bá Ấp rất có hiếu, nghe tin cha bị hại lòng xốn xang như lửa đốt, ngày đêm phóng ngựa đến gặp vua Trụ để minh oan cho cha mà không hề biết hậu ý của vua Trụ. Trụ Vương hứa ba ngày sau sẽ nói chuyện và lưu Bá Ấp ở trong cung.
Đêm khuya, Bá Ấp ngồi gảy đàn, tiếng đàn như nước chảy trên đá, buồn như chim đỗ quyên hót nhiều đến rớm máu mắt chan hoà khắp cung điện khiến Đát Kỷ tỉnh giấc lắng nghe rồi lần theo tiếng đàn mà tới buồng Bá Ấp. Nàng chỉ mặc trên người tấm áo lụa mỏng. Nhìn qua song cửa, Đát Kỷ trông thấy dưới ngọn bạch lạp, một chàng trai khôi vĩ, cao sang tuyệt bực đang chăm chú với phím đàn. Con hồ ly tay sai của Cửu Thiên Huyền Nữ, nó vốn tính cực dâm đãng nên chẳng chút ngần ngại mở cửa vào phòng Bá Ấp dùng cử chỉ lả lơi quyến rũ. Nào ngờ Bá Ấp chẳng những bất động tâm, chàng còn lớn tiếng mắng Đát Kỷ. Đát Kỷ bực bội vì không được thoả mãn cũng chửi lại Bá Ấp làm náo loạn cung đình, vệ binh kéo đến bắt giữ Bá Ấp. Đát Kỷ già mồm khóc lóc nói với vua Trụ rằng mình bị Bá Ấp làm xấu, nghe tiếng đàn nàng đứng ngoài song cửa bỗng Bá Ấp xấn tới ôm nàng kéo vào buồng. Trụ Vương cả giận, cơn ghen bừng bừng không cần hỏi han cơ sự thực hư thế nào nữa, hét quân mang Bá Ấp ra chém rồi băm thây ra viên thịt Bá Ấp nướng chả đem đến cho Văn Vương ăn.
Văn Vương trong ngục thất là người giỏi toán số đã biết rõ hết mọi chuyện xảy ra. Buổi sáng khi quân canh mang chả nướng vào, Văn Vương ung dung ngồi ăn hết dĩa chả. Trụ Vương thấy vậy cười ha hả nói : “Thằng đó đúng đồ hư danh, ăn thịt con mà cũng không biết thì có gì đáng sợ, không hiểu tại sao thiên hạ phục hắn về cái tài thần toán chiêm bốc”. Nói rồi Trụ Vương sai thả Văn Vương ra khỏi ngục.
Trên đường về Chu quốc, nỗi mừng thoát nạn không sao lấp được cái buồn cha ăn thịt con cho nên vẻ mặt bi thảm khôn tả. Đến nhà, Văn Vương tìm khu vườn cây xanh tốt, tự móc họng để nhả những miếng chả ra. Lạ thay, thịt Bá Ấp đã biến thành một động vật lông trắng muốt, đôi tai dài, mắt đỏ màu hồng ngọc chạy nhảy tung tăng trông hiền hậu dễ thương, đấy là con thỏ đầu tiên của thế giới. Nó cúi đầu chào Văn Vương rồi chạy vào đám cỏ xanh mất dạng. Thái Bạch Kim Tinh đưa tay đón bắt con thỏ đưa về trời. Giữa lúc ấy thì trên một ngôi sao, hoa tường vi nở đỏ bát ngát. Ngôi sao này là chủ tinh của một chòm sao. Do đề nghị của Thái Bạch Kim Tinh, Ngọc Hoàng Thượng Đế liền bổ nhiệm Bá Ấp về cai quản sao Tử Vi bởi lẽ Bá Ấp hội đủ ba tính chất : thiện lương, tôn quí và cao quí.
Văn Vương thề quyết trả thù cho con, ngày đêm nỗ lực xây dựng xứ sở, làm việc quá nhiều Văn Vương kiệt lực chết, việc diệt nhà Ân giao vào tay Vũ Vương, em của Bá Ấp.
Vũ Vương nối nghiệp cha, ngày ngày huấn luyện binh mã, chăm lo nông nghiệp, quốc lực tăng trưởng, nhờ vị quân sư là Khương Thượng, Vũ Vương đánh bại Trụ Vương tiêu diệt Ân triều.
Khương Thượng hiệu Tử Nha tục xưng Lã Vọng là người cao minh trí tuệ, lúc chưa đắc chí ngồi câu cá nơi sông Vị, nghèo khổ cùng cực bị mụ vợ già chửi mắng suốt ngày. Mãi đến chín mươi tuổi mới gặp Văn Vương mời về làm quân sư. Văn Vương chết, Khương Thượng giúp Vũ Vương phạt Trụ.
Bình xong thiên hạ, Vũ Vương phong cho Khương Thượng cai quản đất Tề. Lúc chết, Thái Bạch Kim Tinh mời về trời giao cho cai quản sao Thiên Cơ, bởi thế sao Thiên Cơ trong Tử Vi đẩu số tượng trưng cho trí tuệ, quyền biến cơ mưu.
Trụ Vương tuy là bạo quân nhưng chung quanh ông ta có nhiều trung thần, đáng kể nhất là Tỉ Can từng khuyên vua Trụ dứt bỏ con yêu tinh Đát Kỷ. Trụ Vương bực bội mắng Tỉ Can bất trung. Để tỏ lòng ngay thẳng, Tỉ Can nói với Trụ Vương: “Nếu bệ hạ không tin lời, thần xin đem tấm lòng son sắt dâng lên bệ hạ”. Nói xong cầm dao tự đâm vào ngực moi tim đưa cho Trụ Vương. Tỉ Can chết, Thái Bạch Kim Tinh thương lắm tới đón về trời giao cho cai quản tinh cầu sáng rực, cực quang minh chính đại là sao Thái Dương.
Khương Thượng, Bá Ấp, Tỉ Can đã xong, còn Văn Vương, Vũ Vương ra sao?
Vũ Vương lên ngôi thi hành thiên chính, sống rất thọ. Khi chết, Thái Bạch Kim Tinh nhận thấy công trạng vũ dũng đánh dẹp bạo quân rất xứng đáng với sao Vũ Khúc nên dâng sớ xin Ngọc Hoàng đặt Vũ Vương nơi ấy. Vũ Vương chẳng những là người dũng cảm lại giỏi về kinh tế khiến cho đời sống dân gian sung túc. Do vậy Vũ Khúc còn là sao chủ về tiền bạc giàu có trong Tử Vi đẩu số.
Thảo phạt Trụ Vương là Vũ Vương, nhưng nếu không có những công lao bước trước của Văn Vương thì đại sự cũng chẳng thành. Hầu hết các nhân vật tài giỏi giúp Vũ Vương đều do Văn Vương để lại. Thái Bạch Kim Tinh nhận thấy Văn Vương xứng đáng là một vị thần giỏi dung hoà xếp đặt, tính tình ôn thuận nên cho về cai quản ngôi sao Thiên Đồng.
Bên cạnh vua Trụ có tên đại gian thần là Phí Trọng dùng nịnh nót và gian kế đã giết chết nhiều trung thần của Ân triều để thoả mãn giấc mộng nắm đại quyền quốc gia. Khi Ân triều diệt vong, Phí Trọng bị Khương Thượng bắt đem chém đầu. Ngày hành hình trên trời thiếu thần trị nhậm sao Liêm Trinh, Thái Bạch Kim Tinh liền dùng Phí Trọng làm vị thần của mọi sự tà ác. Trong Tử Vi đẩu số, Liêm Trinh chủ về những sự việc lắt léo không ngay thẳng, tàn nhẫn.
Trụ Vương có một vị chính thức nguyên phối hoàng hậu họ Khương là người đàn bà hiền thục tài năng. Từ ngày Đát Kỷ xuất hiện, bà Khương hậu bị vua Trụ bỏ rơi, do sự xúi bẩy của Đát Kỷ, Trụ Vương giết luôn bà Khương hậu. Thái Bạch Kim Tinh đón vong hồn Khương hậu cho cai quản một tinh cầu đầy vật sản phì nhiêu là sao Thiên Phủ. Trong Tử Vi đẩu số, sao Thiên Phủ mang tính chất tài năng và từ bi.
Ân triều có ông quan trung nghĩa tên Hoàng Phi Hổ có người vợ họ Giả, nhan sắc diễm lệ, nức tiếng xa gần. Lệ triều đình hàng năm cứ đến ngày Tết nguyên đán, các quan phải cùng đi với phu nhân vào bái yết quốc vương. Giả phu nhân theo chồng vào cung. Đát Kỷ thấy Giả phu nhân nói chuyện duyên dáng lại đẹp nên đố kỵ, bảo vua Trụ mời bà ở lại dự dạ yến để lập kế hại.
Rượu say, Trụ Vương chẳng giữ lễ vua tôi gì nữa, chạy lại ôm lấy Giả phu nhân mà ép nài chuyện bậy bạ. Vốn là người đàn bà trọng tiết tháo, không chịu được nhục nhã, bà bỏ chạy cùng đường phải lao mình từ trên lầu cao xuống đất tự tử. linh hồn Giả phu nhân bay lên trời, Thái Bạch Kim Tinh đặt bà làm nữ thần của sự thanh khiết, cho đến trú ngụ nơi sao Thái Âm. Từ khi bà về tới thì tinh cầu này trở nên gọn ghẽ, sáng sủa và rất sạch.Thái Âm tinh trong khoa Tử Vi tượng trưng cho thanh khiết, sáng đẹp và ưa sạch sẽ.
Đát Kỷ, nữ yêu chủ chốt của nhiều biến cố, số phận ra sao?
Xuất thân là con hồ ly hầu hạ Cửu Thiên Huyền Nữ qua danh nghĩa ái nữ của một đại thần nên lọt vào cung đình, dùng tửu sắc mê hoặc Trụ Vương. Đát Kỷ gây nhiều tai hoạ, bị Khương Tử Nha xử tử hình. Thái Bạch Kim Tinh cho bắt vong hồn Đát Kỷ về phong làm thần dục vọng, ác liệt, hoang đàng để cai quản sao Tham Lang. Tinh cầu này đầy chó sói hung dữ không thần nào trị nổi chúng. Nhưng lúc Đát Kỷ tới nơi thì chúng reo mừng. Trong Tử Vi đẩu số, sao Tham Lang mang tính chất điếm đàng tửu sắc, ưa vung phí ăn chơi, tượng trưng người đàn bà phá hoại chồng con, vô tài, bất đức.
Khương Tử Nha ngoài bảy mươi tuổi mới lấy người con gái lỡ thì năm ấy cũng đã hơn năm mươi tuổi tên Mã Thiên Kim. Kể từ ngày chung sống gia cảnh cực thanh bần, nhiều bữa không có cơm ăn. Mã Thiên Kim là người đàn bà thô tục, lăng loàn, vụng về, chỉ vì nhờ chút tiền duyên nên lấy được Khương Thượng. Sau mười mấy năm, nghèo quá chịu không nổi, Mã Thiên Kim bỏ Khương Thượng. Lã Vọng bấm tay tính số biết lúc con vợ lăng loàn thô tục ra đi chính là lúc vận bĩ của ông cũng hết và Khương Thượng một sớm một chiều trở thành quân sư của Văn Vương.
Nghe tin, Mã Thiên Kim vừa tiếc vừa hối hận, thắt cổ tự ải. Lã Vọng nghĩ tình cũ nghĩa xưa, cho người làm tang ma tống táng, hồn phách Mã Thiên Kim được Thái Bạch Kim Tinh dùng làm nữ thần coi các việc thị phi, nỏ mồm quai mỏ cấp cho nhà ở nơi sao Cự Môn.
Trong đám trung thần bên cạnh Trụ Vương còn có Văn Thái Sư làm tể tướng và đại nguyên suý của Ân triều. Quân nhà Ân bị Chu quân đánh thua, Văn Thái Sư chết tại trận tiền. Vong hồn lên trời được Thái Bạch Kim Tinh cho cai quản sao Thiên Tướng.
Bất luận ai, theo lý ra phải sau khi chết mới được làm thần, chỉ duy Lý nguyên suý đại tướng của nhà Chu là Thái Bạch Kim Tinh theo lệnh Ngọc Hoàng, xuống mời về làm thần ngay lúc ông còn sống. Nơi trị nhậm của Lý nguyên suý là Thiên Lương tinh.
Hoàng Phi Hổ uất ức vụ vua Trụ làm nhục vợ mình gây ra cái chết oan uổng cho Giả phu nhân nên nổi lên đem binh mã đánh lại Trụ vương về rồi đầu hàng Vũ Vương. Ông đánh trận rất hăng thu được nhiều thắng lợi lớn. Cuối cùng Hoàng Phi Hổ chết thảm trong trận Thằng Trì. Thái Bạch Kim Tinh đón vong hồn Phi Hổ về cai quản sao Thất Sát và phong làm thần chiến tranh chuyên coi việc sát phạt.
Sau chót là Trụ Vương vì mê Đát Kỷ, hãm hại trung thần bị Vũ Vương khởi binh chinh phạt. Vũ Vương tấn công vào tận cung điện Trụ Vương. Hết đường chạy, Trụ Vương leo lên lầu cao nổi lửa đốt hết và chết trong đám cháy. Trụ Vương chết rồi, Thái Bạch Kim Tinh cho mang vong hồn về sao Phá Quân, phong làm thần phá hoại.
Tổng kết lại:
1. Sao Tử Vi là Bá Ấp, thần của khí chất tôn quí.
2. Sao Thiên Cơ là Khương Thượng, thần của trí tuệ, tinh thần.
3. Sao Thái Dương là Tỉ Can, thần của quang minh, bác ái.
4. Sao Vũ Khúc là Vũ Vương, thần của vũ dũng đại phú.
5. Sao Thiên Đồng là Văn Vương, thần của dung hoà, ôn thuận.
6. Sao Liêm Trinh là Phí Trọng, thần của tàn ác, lươn lẹo.
7. Sao Thiên Phủ là Khương hoàng hậu, thần của tài năng, từ bi.
8. Sao Thái Âm là Giả phu nhân, thần của tinh khiết, trinh tháo và sạch sẽ.
9. Sao Tham Lang là Đát Kỷ, thần của dục vọng, vật chất.
10. Sao Cự Môn là Mã Thiên Kim, thần của thị phi, nghi hoặc.
11. Sao Thiên Tướng là Văn Thái Sư, thần của từ ái, trung trinh.
12. Sao Thiên Lương là Lý Thiên Vương, thần cai quản, tổ chức, xếp đặt.
13. Sao Thất Sát là Hoàng Phi Hổ, thần của uy nghiêm, quyết liệt.
14. Sao Phá Quân là Trụ Vương, thần của phá hoại, tiêu hao.
(Sưu tầm)
Sửa bởi tu.hoa: 03/02/2017 - 23:29
Thanked by 1 Member:
|
|
#2422
Gửi vào 04/02/2017 - 11:46
1. Thật ra không cần quá nhiều thứ, chỉ cần sống khỏe mạnh, yêu thương chân thành, cũng xem như là một loại giàu có.
2. Nghĩ không thông thì đừng nghĩ nữa, không có được thì đừng muốn, làm cần gì phải làm khổ bản thân chứ?
3. Đối với sinh mệnh mà nói, tiếp nhận mới là sự dịu dàng tốt nhất, cho dù là chấp nhận sự xuất hiện của một người hay chấp nhận sự ra đi của một người.
4. Cuộc sống mệt mỏi, một phần nhỏ là do sinh tồn, phần lớn là bởi so sánh.
5. Đời người không có sự công bằng tuyệt đối, nhưng tương đối thì vẫn có công bằng, nếu đặt ở trên một cái cân, bạn có được càng nhiều, càng cần phải gánh vác nhiều hơn người khác.
6. Bạn mãi mãi không biết mình kiên cường ra sao, cho đến một ngày ngoài kiên cường ra bạn không còn lựa chọn nào khác.
7. Là của bạn thì sẽ là của bạn, chúng ta đã cố gắng rồi, trân trọng rồi, không thẹn với lòng rồi, những cái khác cứ phó mặc cho vận mệnh đi.
8. Những lúc không chống đỡ nổi, có thể nói với chính mình rằng: “Tôi mệt quá!”, nhưng mãi mãi không được thừa nhận ở trong lòng là: “Tôi không được”.
9. Biết mà không tự cao mới là trưởng thành.
10. Trong cuộc đời có rất nhiều chuyện đủ làm bạn gục ngã, nhưng cái thực sự làm bạn gục ngã chính là tâm thái của chính bạn.
Có những nối sợ hãi mơ hồ, không phải sợ những cái ghê rợn mà là phía trước là bóng tối đen không nhìn thấy điểm tựa để bước tiếp. Nhiều khi không nhận ra khoảng cách đến với ánh sáng chỉ còn 1 bước nhỏ nữa thôi, nếu dám đặt chân bước tiếp về phía trước, khi xung quanh không có sự đảm bảo nào. Cách duy nhất để vượt qua sự sợ hãi là đi xuyên qua nó.
Sửa bởi tu.hoa: 04/02/2017 - 11:56
Thanked by 4 Members:
|
|
#2423
Gửi vào 07/02/2017 - 15:35
Thanked by 1 Member:
|
|
#2424
Gửi vào 14/02/2017 - 16:56
Kiên định với con đường mình đang đi, mạnh mẽ vượt qua khó khăn trở ngại, khi đạt đến một mức nào đó, bạn sẽ thấy mọi thứ thật êm ả và bình yên hơn rất nhiều. Điều này cũng tương tự như con diều trong câu chuyện dưới đây.
Có một chiều cuối tuần đẹp trời, tôi đưa đứa nhỏ đi thả diều…
Thực ra tôi cũng không có nhiều kinh nghiệm trong việc này. Nhớ trước đây, tôi cũng hay đi cùng cha, nhưng cha tôi khá bận rộn, còn tôi thì thích tung tăng chạy nhảy dưới bầu trời xanh biếc, thi thoảng tôi ngước nhìn và thấy những con diều đang bay lượn trên khoảng không rộng lớn, một cảm giác bình yên kéo đến, tôi mỉm cười. Vì vậy, mặc dù tuổi thơ của tôi gắn liền với những con diều nhưng tôi lại không biết chơi chúng.
Đứa nhỏ cũng giống tôi trước đây, hay thích chạy tới lui và cũng không hứng thú với thả diều. Cách đó không xa có vài người đang chơi diều, con diều của họ bay rất cao và chắc chắn trên bầu trời. Thằng bé đột nhiên gọi tôi và bảo muốn chơi, nó cũng muốn đưa con diều bay lên cao như vậy.
Chúng tôi sau đó đã chọn mua một con diều có màu sắc khá tươi sáng, nhưng vấn đề là phải làm thế nào để nó bay lên? Tôi thử bắt chước cách thả diều của họ, diều vừa bay lên đến 1 độ cao nhất định thì dường như mất thăng bằng, đảo qua đảo lại rất gập ghềnh rồi đổ xuống. Tôi lại cố gắng một lần nữa, rồi một lần nữa, hy vọng từ từ sẽ hiểu được bí quyết bên trong.
Chợt, tôi liếc sang con diều bên cạnh, rất kỳ lạ, cùng một bầu trời cùng một cơn gió, vì sao họ có thể đưa nó lên rất cao còn diều tôi vừa bay đã rơi xuống? Tôi thâm chí bắt đầu nghi ngờ con diều này có vấn đề, nhưng lúc mua chủ quán cam đoan rằng nó hàng tốt. Cho nên tôi nghĩ mình không nên đỗ lỗi cho hoàn cảnh như vậy, vấn đề nằm ở kỹ thuật non kém của mình thôi.
Nhớ lại những lần đi máy bay, mỗi khi cất cánh nó cũng rung lắc rất dữ dội, chỉ khi bay cao hơn 1 chút, các dòng khí ổn định thì phi cơ mới bình thường trở lại. Xem ra, chơi diều cũng là dựa trên nguyên lý này. Tôi lại một lần nữa phóng con diều lên bầu trời, lần này tôi cẩn thận hơn, chỉ cần hơi có dấu hiệu đi xuống tôi liền điều chỉnh nó nương theo dòng không khí, không để con diều bị các cơn gió vùi dập và rơi xuông như những lần trước.
Chậm rãi, con diều càng bay càng cao, càng bay cao càng ổn định. Bất chợt dây diều đã hết sạch, tôi lúc này mới ý thức được rằng, khi con diều có thể bay như vậy thì nó đã đạt đến độ cao gần như tối đa của nó rồi, từ lâu đã sớm ổn định. Lúc này cơ bản là không cần điều chỉnh nhiều, muốn con diều mãi bay lượn giữa bầu trời xanh, việc của chúng ta là chỉ cần giữ chặt dây diều.
Thả diều đúng là cả 1 quá trình, so với kiếp sống nhân sinh quả là có chút tương đồng. Bắt đầu từ chỗ thấp nhất, ta không ngừng hướng lên trên, trong quá trình đi lên ta phải nếm trải không ít những khổ đau khảo nghiệm, có người thấy khó mà lui nhưng cũng có người không ngại khó khăn mà tiếp tục tiến về phía trước.
Chỉ cần kiên trì đi tiếp, khi đã đạt đến một độ cao nhất định, ta sẽ lại phát hiện một chân trời mới, hết thảy mọi thứ đã trở nên thong dong bình thản. Cho nên, nếu cuộc sống của bạn còn nhiều khó khăn trắc trở, đó là vì năng lực của bạn chưa đủ. Hãy tiếp tục kiên trì, bạn sẽ thấy mọi thứ trở nên đơn giản ngay thôi.
<sưu tầm >
Thanked by 1 Member:
|
|
#2425
Gửi vào 15/02/2017 - 09:32
Con người sợ nhất : Người lạ sau khi thân thiết, nỗi đau khổ sau khi nghiêm túc.
Sự lợi dụng sau khi tin tưởng, sự lạnh nhạt sau khi ấm áp, sự hiểu lầm giữa bạn bè.
Vì vậy có một số chuyện không nên quá tính toán,
Nhắm một mắt mở một mắt, là sẽ qua thôi,
Gặp được người yêu bạn, học cách biết ơn,
Gặp được người bạn yêu, học cách cho đi,
Có một người hiểu bạn, là hạnh phúc lớn nhất,
Không thể cứ chảy máu là kêu la đau đớn,
Sợ tối thì bật đèn, nhớ nhung thì liên lạc.
Đời người giống như hoa Bồ Công Anh,
Nhìn có vẻ tự do, nhưng lại là thân bất do kỷ.
Có một số chuyện, không phải không bận tâm,
Mà là bận tâm thì có thể được gì chứ.
Bản thân cố hết sức là được,
Đời người không có nếu như, chỉ có hậu quả và kết quả.
Vì vậy hãy cố gắng cho đi tình yêu khi có thể,
Đừng để chính mình và người khác phải hối tiếc,
Trân trọng những điều đang có
Hãy yêu thương mọi người như thế mai bạn sẽ không còn cơ hội đó.
Châu Yến biên dịch
Con người ổn nhất là khi đứng vững trên đôi chân của chính mình
Sửa bởi tu.hoa: 15/02/2017 - 09:34
Thanked by 2 Members:
|
|
#2426
Gửi vào 21/02/2017 - 22:44
#2427
Gửi vào 25/02/2017 - 01:03
7 người đệ tử đều rất có ngộ tính, thầy trụ trì cảm thấy tương lai đem y bát truyền cho bất kỳ người nào trong bọn họ, đều có thể làm rạng rỡ Phật Pháp. Không ngờ, sợi chuỗi đột nhiên biến mất.
Thầy trụ trì bèn hỏi 7 đệ tử: “Các ngươi ai đã lấy sợi chuỗi, chỉ cần trả về vị trí cũ, ta sẽ không truy cứu, Phật tổ cũng không trách tội.” Các đệ tử đều lắc đầu.
7 ngày trôi qua, sợi chuỗi vẫn không được trả về. Thầy trụ trì lại nói: ”Chỉ cần ai đó thừa nhận, sợi chuỗi sẽ thuộc về người đó.“ Lại trải qua 7 ngày, vẫn không ai thừa nhận.
Thầy trụ trì rất thất vọng: “Ngày mai các người hãy rời khỏi chùa xuống núi hết đi, riêng kẻ đã lấy sợi chuỗi ta cho phép ở lại đây.“
Qua ngày hôm sau, 6 đệ tử thu dọn xong hành lý, thở nhẹ một hơi dài, nhẹ nhàng ra đi. Chỉ có một người ở lại.
Thầy trụ trì hỏi đệ tử ở lại :
– Sợi chuỗi đâu ?
– Con không lấy.
– Vậy tại sao chịu mang lấy tiếng trộm cắp?
– Mấy ngày nay các huynh đệ đều nghi ngờ lẫn nhau, nếu có người đứng ra, mới giải thoát cho chuyện này.
Lại nói:
– Sợi chuỗi tuy mất , Phật vẫn còn đây.
Thầy trụ trì cười, lấy sợi chuỗi từ tay áo mình ra, đeo vào tay người đệ tử.
Đây là câu chuyện làm tôi cảm ngộ rất lâu.
Không phải mọi việc đều cần nói rõ ràng, cái quan trọng hơn nói rõ ràng đó là: có thể gánh vác, có thể hành động, có thể hóa giải, có thể sắp xếp, có thể thay đổi, nghĩ về mình, càng phải nghĩ cho người khác, đây chính là Pháp.[indent]
Người hiểu bạn, không cần phải giải thích, người không hiểu bạn, giải thích cũng vô ích. Đây không chỉ là một loại cảnh giới mà hơn hết là một loại đại trí huệ.
[/indent]
sưu tầm.
Thanked by 6 Members:
|
|
#2428
Gửi vào 25/02/2017 - 11:22
rừng .
Thanked by 4 Members:
|
|
#2429
Gửi vào 25/02/2017 - 22:31
Đến 1 mình, thì cũng vậy một mình bước đi.
#2430
Gửi vào 26/02/2017 - 22:57
Câu chuyện thứ 1:
Đó là vào một buổi chiều chủ nhật, chiếc máy bay tư nhân nhỏ chở một bác sỹ, một luật sư, một cậu bé và một linh mục đang bay qua vùng biển với vận tốc rất nhanh. Trên máy bay, thi thoảng họ nói với nhau vài câu chuyện đang nổi cộm trong xã hội, vị luật sư kể lại thành tích của ông khi vừa giúp thân chủ thắng một vụ kiện rắc rối, ông bác sỹ nói về những ca phẫu thuật tim thành công của ông gần đây.
Họ đang tiếp tục câu chuyện theo chiều hướng đó thì đột nhiên máy bay gặp trục trặc về động cơ, chao đảo liên tục, đánh mất thăng bằng và bắt đầu lao xuống. Người phi công nỗ lực hết sức nhưng vẫn không thể thay đổi được tình hình, cuối cùng anh hét to, nói với hành khách rằng họ nên nhảy xuống vì máy bay đã bị mất kiểm soát hoàn toàn, rồi anh ta lấy một chiếc dù và nhảy xuống trước.
4 hành khách trên máy bay vô cùng hoảng loạn, họ không muốn phải bỏ mạng ở vùng biển lạnh giá này. Nhưng thật không may, trên máy bay chỉ còn 3 chiếc dù. Người bác sỹ nhanh chóng chộp lấy một cái và nói: “Tôi là bác sỹ, tôi cứu sống rất nhiều người, do đó tôi phải sống,” rồi ông ấy nhảy ra ngoài.
Ông luật sư thấy vậy, sợ 2 người còn lại sẽ lấy hết dù nên đẩy họ sang một bên, nhanh tay lấy 1 chiếc và nói: “Tôi là luật sư, luật sư là những người thông minh nhất trên thế giới. Tôi xứng đáng được sống.” Rồi ông ấy đeo túi dù lên vai và nhảy xuống.
Bấy giờ chỉ còn lại 1 chiếc dù duy nhất, vị linh mục nhìn cậu bé và hiền từ nói: “Con trai, ta đã sống một cuộc đời không hối hận và ta biết ta đã sống đủ rồi. Con còn trẻ và còn cả một tương lai phía trước. Con hãy cầm lấy chiếc dù này, nó là cơ hội cuối cùng của con. Hãy hứa với ta, sau này con sẽ sống thật tốt và trân trọng cuộc sống mà con đã phải trải qua những giây phút ngàn cân treo sợi tóc như thế này để giữ được nó.”
Bất ngờ, cậu bé lôi ra 1 túi dù ở dưới gầm ghế và nói với vị linh mục: “Chúng ta không phải lo lắng đâu Cha ạ. Cái người đàn ông thông minh nhất thế giới vừa đeo là balo của con chứ không phải túi dù.” Sau đó, họ nhìn nhau, bắt tay nhau rồi nhảy ra khỏi máy bay.
Chúng ta khi được hỏi về bản thân thường vẫn nói “tôi làm nghề này”, “cha mẹ tôi làm gì”, “tôi có những bằng cấp này” mà hoàn toàn không nhận ra rằng những thứ đó không bao giờ đưa ra “định nghĩa” chính xác về bạn. Giống như điều người ta nhớ về bạn không phải ở những lời bạn đã nói mà là ở đôi tay bạn đưa ra khi họ gặp khó khăn. Lưu lại trong tâm trí người khác chính là nhân cách và đức hạnh của bạn. Hơn thế nữa, khi bạn dũng cảm vứt bỏ những truy cầu của bản thân, vứt bỏ sự ích kỉ của mình và suy nghĩ cho người khác, tâm hồn bạn sẽ thanh thản và bình yên, trí tuệ cũng từ đó mà minh sáng. Đó là những điều vượt xa khỏi trí thông minh thông thường mà người ta vẫn ca tụng.
Câu chuyện thứ 2:
Một hôm, khi đi ngang qua chỗ mấy con voi đang đứng trong sở thú, chàng thanh niên đột nhiên dừng lại. Anh băn khoăn không hiểu tại sao chỉ cần một sợi dây nhỏ buộc vào một chân bên trái là đã có thể trói buộc, giam giữ những con động vật to lớn này. Không có xích sắt, không có chuồng giam, những con voi ngoan ngoãn đứng im một chỗ, nếu có chuyển động thì cũng chỉ là một vài bước chậm rãi xung quanh chiếc dây nhỏ xíu ấy. Rõ ràng, vào bất cứ lúc nào, chúng cũng có thể cắn đứt dây để thoát khỏi tình trạng bị giam giữ này, nhưng vì lý do nào đó, chúng đã không bao giờ làm như vậy.
Trông thấy người quản tượng đứng gần đó, anh bèn tiến lại và hỏi lý do tại sao những con voi lại chỉ đứng ở chỗ ấy và không bao giờ có ý định tháo chạy. Trước sự băn khoăn của chàng trai, quản tượng chậm rãi trả lời, như thể đã có rất nhiều người thắc mắc với anh câu hỏi đó: “Ngay từ khi những con voi còn rất nhỏ, chúng tôi đã dùng loại dây thừng cỡ này để buộc chúng. Lúc đó, loại dây như thế này là đủ giữ được chúng rồi. Khi chúng to lớn hơn và vòng dây buộc trở nên chật với chúng, chúng tôi lại nới dây rộng ra một chút nhưng hoàn toàn không thay dây khác. Chúng vẫn tiếp tục tin rằng chúng không thể thoát khỏi sợi dây đó. Chúng cho rằng lúc này sợi dây thừng ấy vẫn có thể trói buộc mình, nên chẳng bao giờ tìm cách thoát ra cả. Chúng tôi chỉ cố gắng trói buộc đôi chân của chúng, còn chính chúng đã tự trói buộc tâm trí của mình.”
Nghe đến đó, chàng trai vô cùng kinh ngạc. Anh kinh ngạc khi nhận thấy sức mạnh của tinh thần, của định kiến, của lối suy nghĩ quá lớn, không chỉ đối với con người, mà ngay cả động vật cũng vậy. Bất cứ lúc nào những con vật này cũng có thể cắn đứt dây và thoát khỏi những tháng ngày tù túng nơi đây, trở về với ngôi nhà thiên nhiên của chúng, nhưng vì chúng tin rằng mình không thể làm được điều ấy, không thể thoát khỏi sợi dây đã giam giữ chúng bấy lâu nay, nên chúng vẫn mãi bị mắc kẹt, mãi bị trói buộc.
Giống như đám voi kia, có bao nhiêu người trong chúng ta sống trên đời với suy nghĩ rằng mình không thể làm điều gì đó, đơn giản chỉ vì trong quá khứ, mình đã từng thất bại một lần? Thất bại chỉ là một phần của hành trình học hỏi và trưởng thành. Thất bại sẽ khiến chúng ta cứng cáp hơn, bản lĩnh hơn, giúp chúng ta nhận ra điều mình thực sự mong muốn, điều có ý nghĩa và quan trọng trong cuộc đời mình. Đừng vội từ bỏ dù cuộc sống của khắc nghiệt đến mức nào. Chỉ cần bạn tin tưởng vào bản thân, tin tưởng vào những giá trị mà bạn đang theo đuổi, hành xử dựa trên những tiêu chuẩn đạo đức đúng đắn, bạn nhất định sẽ thành công theo cách riêng của mình. Và đó mới chính là thành công thực sự, thông minh thực sự, và hạnh phúc thực sự.
Theo Moralstories
Sói đi ngàn dặm để săn mồi, ngựa đi ngàn dặm để có cỏ xanh tươi, cá để sinh tồn phải bơi ngược dòng, đến khi chết xác sẽ xuôi theo dòng nước. Có một câu nói như thế này: “Bạn thực sự mệt ư? mệt là đúng rồi, thảnh thơi là chỉ khi ta không còn sống!”
Khổ mới là cuộc sống,
Mệt mới là công việc,
Biến mới là số phận,
Nhẫn mới là tôi luyện,
Dung (bao dung) mới là trí tuệ,
Tĩnh mới là tu dưỡng,
Xả (bỏ qua) mới là có,
Tác (làm việc) mới là sở hữu!
Nếu bạn thấy mình đang quá vất vả, hãy nhắc nhở bản thân: Đoạn đường dễ đi đều là những đoạn xuống dốc, hãy cố gắng lên vì đoạn đường bạn đang đi là đoạn lên dốc!
Sửa bởi tu.hoa: 26/02/2017 - 23:15
Thanked by 3 Members:
|
|
Similar Topics
Chủ Đề | Name | Viết bởi | Thống kê | Bài Cuối |
---|
14 người đang đọc chủ đề này
0 Hội viên, 14 khách, 0 Hội viên ẩn
Liên kết nhanh
Coi Tử Vi | Coi Tử Bình - Tứ Trụ | Coi Bát Tự Hà Lạc | Coi Địa Lý Phong Thủy | Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh | Coi Nhân Tướng Mệnh | Nhờ Coi Quẻ | Nhờ Coi Ngày |
Bảo Trợ & Hoạt Động | Thông Báo | Báo Tin | Liên Lạc Ban Điều Hành | Góp Ý |
Ghi Danh Học | Lớp Học Tử Vi Đẩu Số | Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý | Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở | Sách Dịch Lý | Sách Tử Vi | Sách Tướng Học | Sách Phong Thuỷ | Sách Tam Thức | Sách Tử Bình - Bát Tự | Sách Huyền Thuật |
Linh Tinh | Gặp Gỡ - Giao Lưu | Giải Trí | Vườn Thơ | Vài Dòng Tản Mạn... | Nguồn Sống Tươi Đẹp | Trưng bày - Giới thiệu |
Trình ứng dụng hỗ trợ: An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi | Quỷ Cốc Toán Mệnh | Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản | Quẻ Mai Hoa Dịch Số | Bát Tự Hà Lạc | Thái Ât Thần Số | Căn Duyên Tiền Định | Cao Ly Đầu Hình | Âm Lịch | Xem Ngày | Lịch Vạn Niên | So Tuổi Vợ Chồng | Bát Trạch |