Iris có một cô bạn làm người mẫu ãnh, thường hay đi theo ekip đi xa để chụp hình. Hồi sáng này gặp cf mới nghe chị kể ghê lém. Hồi tháng 9 vừa qua đi chụp ở Đà Lạt, mà do lên đó ngay mùa ẩm, lại làm việc ngoài trời cả ngày, nên chị mệt, đến tối mọi người rủ nhau đi ăn uống thì chị ko đi cùng mà một mình về khách sạn trước.
Về đến phòng ks, vào wc để tẩy trang, lúc đang đứng nhìn vô gương, thì phía sau là cánh cửa wc, tự nhiên thấy cánh cửa cứ rung rinh đẩy ra đẩy vô nghe két két. Quay lại nhìn thì ko thấy ai hết. Lúc đó tưởng là gió thôi. Rồi bước ra khỏi wc, thì thấy cửa phòng đang mở , mà chị nhớ là lúc vô mình đã đóng kín rồi. Nghĩ là nhớ nhầm lại ko thấy ai hết, nên thôi leo lên giường ngủ........
Nằm thiếp đi chừng 2h, chị lim dim trở mình, quay qua bên trái thì giật bắn người, tự nhiên thấy có 1 người đàn ông lạ, mà chị nói nhớ rõ, râu quai nón, sống mũi rất cao, nằm nghiêng một bên, đang nhìn mình chầm chầm. Mà ko mặc áo nữa, chỉ mặc quần tây, thắt lưng. Chị sợ quá la lên Ai dzậy!!! Thì đèn trong phòng bật sáng lên, mấy chị khác ở cùng phòng mới hỏi "ũa em bị gì vậy, nằm mơ hả". Do mọi người đi chung đoàn đã về nãy giờ, mà thấy chị ngủ nên họ cũng làm nhẹ nhẹ không gây tiếng động và ko bật đèn sáng lên.
Rùi từ bữa đi ĐL về, chị bạn Iris bị sốt suốt 2 tháng trời, thuốc bác sĩ cho 4h uống một lần, mà cứ 2h là bị sốt lại. Vào viện truyền nước mấy lần, người càng ngày càng ốm, xanh xao. Mà giờ iris nhớ lại mới thấy sợ, vì bữa tết Tây, là ngay đợt chị bị bênh, iris không hay, nên co diên thoại rũ đi chơi, lúc đó nghe qua đt thấy lạ mới hỏi "ũa bà bị bệnh gì mà giọng bà ồm ôm, thấy ghê zậy" bã chỉ nói bị sốt. Mà thiệt tình hôm đó, dù đag ở quán nhạc hơi ồn, nhg nghe rõ ràng giọng nói ồm ồm ko giống như con gái, ngộ lém, luc đó iris chỉ nghĩ là bị bệnh nên khan tiếng thôi.
Chịu hết nỗi chị đt về nói cho mẹ chị bik, kể hết chuyện thì bà kêu lên xe về quê ngay lập tức. Về mẹ chị dẫn đến bà thầy, vừa bước zô chưa kịp nói gì hết, bà thầy hỏi bị Tây theo phải ko, liền sau đó chị ngất đi, ko biết gì nữa hết. Đến lúc tĩnh thì nghe mẹ chị kể lại chuyện bà thầy làm phép thế nào. (tính kể luôn vụ làm phép, mà đánh chữ mõi tay quá huhu, giờ mới bik bác kiếm kể chuyện kiên nhẫn ghê).
Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn
Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn
Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn
Túm lại là giờ qua mấy tháng thấy chị binh thường khỏe lại rùi, vẫn còn hơi ốm thôi.
Mà Iris thắc mắc sao mấy câu chuyện Ma cứ hay bắt nguồn từ Đà Lạt. Lúc trước nghe ai kể Iris cũng không tin lém, nhưng chị này là bạn thân của Iris, với lại nhìn mặt chị xuống sắc hơn lần trước gặp, nên iris tin rồi. (Tui còn có cơ hội nói chiện đt với nữa con ma nữa, eo ơi)
Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn
Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn
Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn
Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn
Sửa bởi irishuynh105: 03/03/2015 - 16:24