Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn
Lyngulongvu, on 13/10/2011 - 09:17, said:
Hà nội không ồn ào và tĩnh mịch về đêm. Không như bây giờ Hà nội đã là 1 thành phố không ngủ mất rồi ! Đi ra đường là tắc, phố Minh Khai , Bạch Mai , Bách khoa tắc , dòng người nhích chậm từng 10cm một, khói xe nhất là tắc đường mà đi sau xe buýt thì về nhà không ngất mới lạ. Trước năm 90 ăn phở cũng là một cái gì đó xa xỉ vô cùng nên sự cảm nhận về nó lại vô cùng ấn tượng. Cũng bánh đấy , thịt đấy , hành đấy mà sao bây giờ ăn nó nhàn nhạt quá. Phở ngày xưa chia riêng ra hai nồi nước dùng , nước phở Gà riêng nhé , nước phở Bò 1 cũng riêng. Bát phở xưa bánh to hơn bây giờ , nồi nước dùng sôi sùng sục , một tí béo , thịt bò mềm thoang thoảng mùi gừng tưoi , ăn hết bát phở cả nước lẫn cái vãn bốc hơi nghi ngút. Nước ngày xưa phải đun bằng bếp than , nước sôi sùng sục mà nóng lâu, đến bây giờ nhiều nhà hàng đun bằng bếp ga nên nước tuy nóng mà nguội nhanh...lạ thật.
Công đoạn ngày xưa nước đầu tiên phải luộc qua rồi bỏ đi , sau đó xương ống đun lấy nước dùng , đợi sôi để vớt bọt , buổi đêm mùi nước phở thơm cứ quyền quyện trong đêm...phở bò hồi ấy ngon có Bắc hải hoặc quán Tư lùn bây giờ con cháu ông ấy vẫn bán ở phố Hai Bà Trưng.Mà cũng lạ phở bò ngon phải có đuôi bò , nếu ko nước ko có vị hơi gây gây đặc trưng........Còn nồi nước dùng thì pha chế nhà nào cũng có bí quyết riêng. Riêng phở Nam định vẫn có riêng mộy đặc trưng không lẫn đi đâu được.....
Em ăn phở lần đầu năm 1989, còn nhớ hồi đó bố mẹ em đi làm, phải gửi em cho một bác thợ xây. Tối đó bác đói, vậy là bác dẫn em ra cổng dịch vụ, em vẫn nhớ là không ăn được cái cọng hành tái.
Thi thoảng các năm 1990-1993, những lần về quê, em được ăn khoảng 3 bát phở.
Từ 1993-2003, không biết phở là gì.
Năm 2004, em mới tìm hiểu lại phở. Ăn liền 2 bát.
Từ năm 2004-2011, được 2 gói phở ăn liền, 2 tô phở chín.
Vậy là 27 cái xuân xanh, em mới xơi có 10 bát phở.
Ở quê em còn thê thảm hơn. Một bát phở luôn bằng 1/3 - 1/2 thu nhập một ngày, nên họa hoằn lắm mới làm một bát. Nói chung thì thời nào phở cũng là thứ hàng cao cấp, chưa phổ cập đại chúng được.
Tiền em tiêu như phá mả, em ăn 10 bát cũng được, nhưng nghĩ đến ở nhà, lại nuốt không đặng. Thà là ăn một cái gì đó, chứ không ăn phở nữa!