Jump to content

Advertisements




Cẩm nang "đi guốc vào bụng con gái"


459 replies to this topic

#61 Tử Phủ Vũ Tướng

    Thái Dương

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPipPip
  • 13547 Bài viết:
  • 50203 thanks
  • LocationThiên nhiên

Gửi vào 17/07/2011 - 23:05

Chị cũng có tư tưởng như em ý, nhưng do dòng đời xô đẩy, không thực hiện được tư tưởng đó. Thành ra mới phải yêu hơn 1 người. Nghĩ lại đúng là ko hiểu tại sao mình phải thế, trong khi nhiều cô bạn lấy luôn được người yêu đầu tiên?

#62 midori

    Ly viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPipPipPip
  • 3607 Bài viết:
  • 13572 thanks

Gửi vào 17/07/2011 - 23:11

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Tu Phu Vu Tuong, on 17/07/2011 - 23:05, said:

Chị cũng có tư tưởng như em ý, nhưng do dòng đời xô đẩy, không thực hiện được tư tưởng đó. Thành ra mới phải yêu hơn 1 người. Nghĩ lại đúng là ko hiểu tại sao mình phải thế, trong khi nhiều cô bạn lấy luôn được người yêu đầu tiên?
Em lấy được người yêu đầu tiên nè....hehe....Nhưng dòng đời xô đẩy, em phải đi kiếm người thứ hai...

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



#63 Diệu Bích

    Hội Viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2803 Bài viết:
  • 10084 thanks

Gửi vào 18/07/2011 - 08:52

Có cái cẩm nang này, các bạn trai nên nhớ kỹ

Em bảo anh đi đi
Sao anh không đứng lại?
Em bảo anh đừng đợi
Sao anh vội về ngay
Lời nói tựa gió bay
Đôi mắt buồn đẫm lệ
Sao mà anh ngốc thế
Không nhìn vào mắt em?

#64 Diệu Bích

    Hội Viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2803 Bài viết:
  • 10084 thanks

Gửi vào 18/07/2011 - 09:01

Nghĩ lại thời xưa mà thấy sao mình dại dột quá. Ngày đó mới ra trường, đi làm, có 1 anh thích, mình cũng thích anh ấy. Có hôm, cuối giờ làm, anh đến cơ quan đợi mình về cùng. Trên đường về, mình bảo em phải đi đến chỗ abc... để làm cái gì đó. Anh ấy hỏi, thế có cần anh đưa đi không?
Mình bảo: không cần đâu, em đi 1 mình cũng được. Vừa nói vừa nghĩ bụng: sao ông này ngốc thế, cứ việc đi theo chứ sao lại phải hỏi cái câu ngốc nghếch kia? Nào ngờ anh ấy tưởng thật, đi về luôn. Làm mình lại giận anh ấy về tội ngốc, thế là thôi, không thành. Có lẽ đó cũng là số phận hay sao?

Mà đến bây giờ đôi lúc vẫn không bỏ được cái tật thích nói ngược.
Các bạn gái tốt nhất là không áp dụng chiêu này, vì con trai nhiều khi không thể hiểu được mình đâu. Muốn gì thì cứ nói thẳng ra.

#65 midori

    Ly viên

  • Hội Viên mới
  • PipPipPipPipPip
  • 3607 Bài viết:
  • 13572 thanks

Gửi vào 18/07/2011 - 10:31

Nhớ lại hồi xưa, sao mình tồ quá. "Được" con trai thích mà cứ tưởng chúng nó ghét mình. :DCon trai khi iu cũng ngộ, tìm đủ cách để gây chú ý, dù đó là cách mà con gái hok thích.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Trải qua cảm giác "được" con trai cưa cẩm, giờ mềnh chỉ thích đàn ông thôi.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



#66 ryan88

    Khảm viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPipPipPipPip
  • 7111 Bài viết:
  • 19143 thanks
  • LocationĐa Tình Tự

Gửi vào 18/07/2011 - 10:35

con trai bây giờ khác con trai ngày xưa chứ chị...nhưng buồn 1 cái là con gái bây giờ cũng khác con gái ngày xưa nốt

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



#67 Diệu Bích

    Hội Viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2803 Bài viết:
  • 10084 thanks

Gửi vào 18/07/2011 - 14:01

Uhm, cũng cái anh mình vừa kể ở trên ý, có hôm đến sửa máy tính cho cơ quan mình, anh ấy cài đặt các chương trình gì đó, rồi lúc chạy cái screen saver cho mình xem, thấy hiện lên dòng chữ: I love you more than I can say. Thế mà sao hồi đó mình ngu thế, không hiểu, vẫn nghĩ là đấy là máy tính nó cài đặt chứ không phải con người có thể tự cài trước, nên vẫn cứ đối xử bình thường với anh ấy như 1 người bạn.
Giá hồi đó anh ấy bạo dạn hơn 1 chút, và mình khôn hơn 1 chút thì cuộc đời đã khác. Nhưng có thể, 2 người có duyên mà không có phận nên mới thế.

Ryan88 thấy thời nay khác thời xưa thế nào?

Có phải thời xưa thì "Được nghỉ 5 ngày phép, mất 2 hôm làm quen, em mới cho mình biết tên". Còn thời nay thì sao?

#68 ryan88

    Khảm viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPipPipPipPipPip
  • 7111 Bài viết:
  • 19143 thanks
  • LocationĐa Tình Tự

Gửi vào 18/07/2011 - 14:24

em ví dụ khác nhau nhá:
thời này em sẽ ko cài "I love u more than I can say" chi cả...vừa tối nghĩa, vừa sến...thay vào đó cài Tiếng Việt đi cho nó mộc mạc, dễ hiểu "Tối nay ăn chè (ăn cháo, xem phim, đi chơi...) nhá"
còn nếu như có anh chàng nào mà đợi hết buổi để đi chơi với ng đẹp, ng đẹp í cũng thích thích anh chàng thì có bận trăm công nghìn việc cũng dẹp qua 1 bên...đi chơi xong về tính tiếp...đâu có ngố tàu giống chị

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn


kể thêm chuyện có thật
bạn em dc 2 anh tán tỉnh. 8/3 1 anh chạy xe cả 200 km để đến đi chơi với em í trong 1 tối và 1 anh gửi hoa đến cơ quan. Anh chạy 200 km bị em í cho là khùng điên rảnh còn anh gửi hoa thì lọt vào vòng trong vì hôm đấy cả cơ quan chỉ có mình em í dc tặng hoa và dĩ nhiên em í nổi tiếng nhất cơ quan...
đời là hên xui mà xui nhiều hơn hên

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



#69 spypota

    Hội viên

  • Hội Viên TVLS
  • Pip
  • 193 Bài viết:
  • 66 thanks

Gửi vào 18/07/2011 - 14:28

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

pisu, on 18/07/2011 - 10:31, said:

Nhớ lại hồi xưa, sao mình tồ quá. "Được" con trai thích mà cứ tưởng chúng nó ghét mình. :DCon trai khi iu cũng ngộ, tìm đủ cách để gây chú ý, dù đó là cách mà con gái hok thích.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

Trải qua cảm giác "được" con trai cưa cẩm, giờ mềnh chỉ thích đàn ông thôi.

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Nhiều anh chàng càng thích lại càng tỏ ra xa lánh, kì cục khiến con gái hiểu lầm chàng ghét mình và chuyện tình cũng tiêu luôn. Quá ư là dại dột. Con gái, nhất là thuở 16 mắt nai thường vô tư ko nhận ra tình ý của người ta và cứ thế, họ cứ mãi là hai đường thẳng song song.
Giờ ngẫm lại thấy tình yêu và hôn nhân là do duyên số "chạy trời ko khỏi nắng". Có muốn mà trời ko cho cũng ko được nên mới có nhiều chuyện tình dở dang, khiến người ta nuối tiếc cả đời chứ.

#70 Diệu Bích

    Hội Viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2803 Bài viết:
  • 10084 thanks

Gửi vào 18/07/2011 - 14:57

@Ryan88: đúng là ngày xưa chị ngố thật. Hồi sinh viên, đi dạy ngoại ngữ ở trung tâm, có 1 anh sinh viên dạy cùng thích mình, mà mình cũng rất thích anh ý. Có hôm, anh ấy đi theo về đến tận cổng nhà mình. Thấy anh ấy xăm xăm chuẩn bị dắt xe vào cổng, tự dưng mình lại bảo: thôi, anh về đi, giờ này chắc cả nhà em đang ăn cơm. Tội ngiệp anh chàng tiu nghỉu dắt xe về. Mấy hôm sau thấy anh ấy bỏ không dạy ở trung tâm đó nữa. Hic! Mà lúc đó không hiểu con ma nào nó xui mình nói câu đấy!

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



Đúng là số phận! Đến lượt ông xã thì dù mình có giận, dỗi, có nói gì ông ấy cũng phớt lờ hết! Có đòi chia tay thì ổng cũng cười hì hì: không có chia tay gì hết!

#71 Diệu Bích

    Hội Viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2803 Bài viết:
  • 10084 thanks

Gửi vào 18/07/2011 - 15:07

Chuyện tình mười năm trước
Becxonop gửi Onga Becgon

Chỉ có một lần thôi
Em hỏi anh im lặng
Thế mà em hờn giận
Để chúng mình xa nhau


Biết đi đâu về đâu
Con đò không bến đợi
Ơi cây xanh tình đời
Có nghe lòng ta gọi


Những mùa xuân đã qua
Tiếng ve về thổn thức
Gió thổi trong đêm hè
Kể chuyện mười năm trước


Chỉ có một lần thôi
Em hỏi anh im lặng
Thế mà em hờn giận
Để chúng mình xa nhau


Nơi tình yêu bắt đầu
Cũng là nơi khó nhất
Trái tim dù biêt hát
Nhưng tình đời dễ đâu


Những đôi lứa yêu nhau
Hãy nghe tôi kể lại
Chỉ một lần trót dại
Thế là thành chia phôi...

Chỉ có một lần thôi
Em hỏi anh im lặng ...

#72 Diệu Bích

    Hội Viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2803 Bài viết:
  • 10084 thanks

Gửi vào 18/07/2011 - 15:12

Về bài thơ cuộc đời
Bexxonop gửi Onga

Đừng nhắc nữa em ơi
Lỗi lầm thời quá khứ.
Ngôi sao bùng đốm lửa
Đâu còn nữa màu xanh.

Con chim nhỏ chuyền cành
Cũng bay theo tiếng hát,
Tìm một chiều giá buốt
Hoa sặc sỡ lo âu.

Dòng sông trôi về đâu
Nói làm chi cho khổ
Tình yêu con thuyền nhỏ
Buồm trôi nơi xa khơi.

Gặp gỡ, rồi chia phôi
Yêu thương rồi oán trách
Bây giờ đã xa cách
Nhắc lại mà làm chi.

Thời gian mãi trôi đi
Buồn vui thành kỷ niệm
Bài thơ là câu chuyện
Của ban đầu tình yêu.

#73 Diệu Bích

    Hội Viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2803 Bài viết:
  • 10084 thanks

Gửi vào 18/07/2011 - 15:24

Em vội bước ra đi quên Logoff,
Chẳng một lời dù chỉ tiếng Standby.
Em quên hết kỷ niệm xưa đã Add
Quẳng tình anh vào khoảng trống Recycle Bin.
Anh vẫn đợi trên nền xanh Desktop,
Bóng em vừa Refresh hồn anh.
Từng cú Click em đi vào nỗi nhớ,
Trong tim anh... Harddisk .. dần đầy.
Anh ghét quá, muốn Clean đi tất cả,
Nhưng phải làm sao khi .. chẳng biết Username.
Hay mình sẽ một lần Full Format ..
Em đã change .. Password cũ còn đâu!
Anh sẽ cố một lần anh sẽ cố
Sẽ Retry cho đến lúc Error.
Nhưng em hỡi làm sao anh có thể ..
Khi Soft anh dùng... đã hết Free Trial !
Hình bóng em vẫn mãi Default

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn



#74 capslock

    Hội viên

  • Hội Viên mới
  • Pip
  • 149 Bài viết:
  • 102 thanks

Gửi vào 18/07/2011 - 15:24

Mộc
Mộc đã từng bất chấp tất cả để yêu Phan, yêu anh hơn chính bản thân cô. Nhưng đến khi tình yêu đủ lớn, cô lại chọn cách rời xa anh.
Mộc
19 tuổi.
Yêu màu xanh lá.
Chìm đắm trong nhạc của Secret Garden.
Phát cuồng vì hồng trắng.
Con gái sinh ra trong mùa hạ nhưng yêu tha thiết mùa đông.
Và, là của Phan
Người đã xây cho cô một ước mong lớn nhất, mãnh liệt nhất, rằng :
- Làm vợ của Phan.
- Làm Mẹ của con Phan.
- Hai điều trên sẽ lặp lại vào kiếp sau.
---
Không một ai hiểu vì sao. Mộc lại yêu Phan nhiều đến vậy. Dù Mộc bắng nhắng, rộn ràng và trẻ con. Nhưng lại là một cô gái cực kì tinh tế và sâu sắc.
Phan lạnh lùng với Mộc, Mộc kiên nhẫn ở bên.
Phan cáu giận, Mộc xoa dịu.
Phan nạt nộ, Mộc cười xòa.
Lúc nào Mộc chịu hết nổi, quay mặt đi mà giận dỗi. Thì cũng chỉ được… 2 giây là quay lại tiếp tục cười nói với Phan.
Dù cho lần tệ hại nhất, đó là hôm sinh nhật Phan. Phan bảo Phan bận, Phan không muốn tiệc tùng tổ chức sinh nhật gì cả. Vừa phiền mà vừa tốn tiền. Với cả Phan cũng đang phải chuẩn bị cho kì thi sắp đến của mình nên phải ở nhà làm nốt cho xong. Mộc nghe mà thương lắm.
Nên mặc kệ Phan vừa nghe điện thoại sau hàng chục cuộc gọi nhỡ của Mộc. Mặc kệ đang là 8 giờ tối. Mộc vẫn cặm cụi xuống bếp, làm cơm hộp cho Phan. Chăm chút từng tí, từng tí một. Như là, Phan ghét mùi hành. Và nhất là, muốn ngon miệng trước hết phải đẹp mắt.
Khi mọi thứ đã tươm tất. Tự cho rằng mình đã rất xinh đẹp trong chiếc váy xanh lá trước gương. Rồi lại chạy suốt quãng đường 10km để đưa cho Phan. Vừa chạy xe Mộc vừa thích thú với ý nghĩ chỉ có riêng mình và Phan trong ngày sinh nhật. Rằng Phan sẽ cảm động lắm. Rằng sẽ ôm Mộc vào lòng và nói rằng “Cám ơn em nhiều, thật nhiều.”
Và đoán xem, sân nhà Phan rất rộn ràng. Đèn neon, đèn cây sáng rực cả một góc vườn. Những tiếng cười đùa và ca hát. Phan đứng ngay bên trái. Điển trai trong áo sơmi hồng kẻ sọc và jeans rách rất kiểu. Trông gương mặt Phan chẳng có vẻ gì là mệt mỏi vì thức khuya. Càng chẳng có vẻ gì là rất đói khi mà vừa được bạn đưa cho dĩa bánh kem ngon lành.
Mộc nhẹ nhàng đặt lại hộp cơm “xinh đẹp” của mình vào giỏ xe. Chạy khắp nơi. Để rồi dừng xe và tựa vào thành tường trong một ngõ nhỏ xa lạ giữa lòng Hà Nội nhỏ bé này. Mười ngón tay xanh xao gầy gò của Mộc vốn đã yếu mềm, nay lại càng run rẩy hơn. Mộc cố lắm, cố lắm mà không thể nào nắm chặt tay mình lại được. Rồi thì, Mộc quị xuống. Mộc không thể nhớ nổi cô đã đứng lặng đi như thế bao lâu. Không thể nào nhớ nổi làm sao cô có thể về được nhà. Để rồi sáng hôm sau nhận được sms của Phan như thế này:
- Anh xin lỗi vì hôm qua chẳng thể nào gặp em được. Mình sẽ bù lại sau nhé, được không? Yêu em.
Và thế là mọi đau đớn đêm qua trong Mộc tan biến hết. Mộc tự dỗ dành xoa dịu với những ý nghĩ như là chắc Phan cần có một khoảng không gian riêng với bạn bè. Hoặc là Phan muốn sẽ tạo cho mình một bất ngờ sau đêm qua không chừng. Và rồi, Mộc lại nhẹ nhàng reply cho Phan :
- Vâng, không sao mà, anh đừng nghĩ nhiều. Anh học chắc mệt lắm nhỉ. Anh thi tốt nhé. Yêu anh xxxx
Thế đấy, Mộc chẳng bao giờ giận Phan lâu được. Và mặc dù cho là, những người bạn bè của cả hai đều chép miệng thương (hại) Mộc.
Mộc để ngoài tất cả những lời nói ấy.
Đơn giản mà, Mộc nghĩ rằng, hãy cứ yêu. Yêu chân thành thì không sợ đau đớn đâu. Không sợ tổn thương đâu. Trong tình cảm, hoặc là cho rất nhiều, hoặc là nhận rất nhiều. Vậy thôi.
Mộc yêu Phan và sẵn sàng làm tất cả vì Phan. Có thể người khác nói Mộc mù quáng. Nhưng khi yêu mà cứ giữ lí trí thì còn là tình yêu đúng nghĩa không ? Mộc không thích như những người khác, để vuột mất thì mới nuối tiếc hay thế này, thế khác. Mộc không bao giờ muốn mình phải nuối tiếc dù chỉ trong một phần nghìn của giây.
Mộc yêu Phan.
Không chỉ vì những ngày tháng tư Phan chở Mộc đến lẵng hoa loa kèn. Những ngày mưa Phan mang hộ Mộc cây dù. Những ngày Mộc ốm Phan càu nhàu nhưng vẫn đưa cho Mộc viên thuốc. Không chỉ vì Phan càng lạnh lùng càng làm Mộc bị cuốn hút. Không chỉ vì Phan chưa bao giờ nói yêu Mộc làm cái bản tính hiếu thắng cố hữu khiến Mộc chạy về phía Phan.
Mà bởi vì, sự an toàn và bình ổn của Mộc mỗi thời khắc ở bên Phan. Mộc được khóc an nhiên, được cười trong trẻo. Được làm chính mình. Cảm giác đó khiến Mộc thấy như mình thanh khiết đến từng đầu ngón tay và dịu dàng đến từng hơi thở. Đó là điều quan trọng nhất.
Khi mà mình yêu một ai đó và khi nghĩ về một ngày không còn có họ nữa cũng làm mình muốn ngạt thở.
Liệu có ai hiểu được Mộc hay không?
“Mặc kệ! Tất cả đều là người ngoài. Để yên cho tôi yêuuuuuuuuuuu!"
Mộc đã tự mình hét lên như vậy.
Thế đấy, Mộc cứ giữ niềm tin. Và (vẫn) yêu Phan hơn bất kì ai.
---
Đùng một cái.
Phan phải đi quân sự ở Mai Lĩnh. Không điện thoại, không email, không gặp mặt. Tận hơn 2 tháng. 2 tháng thôi. Mà Mộc thấy dường như cả một “kỉ băng hà” đã hiện ra trước mắt.
Ở nhà một mình. Mộc cảm thấy thế giới chao đảo. Thế đấy. Nhớ một người đến độ chao đảo. Kinh khủng quá phải không. Thế là dẹp hết tất cả mọi hẹn hò, những công việc “vặt vãnh”. Mộc đóng cửa phòng, tập trung toàn bộ sức lực để…v iết thư cho Phan. Bắt đầu từ việc chọn bao thư đã là cả một kì công. Từ màu, họa tiết, text ở trên đấy (đơn giản vì Mộc muốn bất kì điều gì dành cho Phan phải thật-đặc-biệt). Thế nên khi bắt đầu cầm viết Mộc cực kì căng thẳng như cô sắp bước vào thế chiến thứ 3 vậy.
“ Mở đầu thế nào nhỉ?"
“À biết rồi”
Phan thương yêu của em…
“Thôi sến quá điiiii.”
“Hay là thế này nhỉ”
Phan !
“Giời ạ, mở đầu thư gì mà như vả vào mặt người ta thế. Chẳng dịu dàng gì cả. Mày có phải con gái không vậy”
“Hay là thế này…thế này…thế này…”
Cứ như thế mà căn phòng toàn giấy lộn màu trắng vo viên. Cuối cùng, lá thư được mở đầu với duy nhất hai chữ “Yêu thương”. Rồi Mộc bắt đầu kể cho Phan nghe về những ngày này.
Rằng những ngày không có Phan Hà nội sao mà rộng lớn quá. Rằng Mộc đang học nấu thêm một món ăn, đợi Phan về sẽ trổ tài. Rằng ông thầy dạy tiếng Pháp mới của Mộc thật đáng ghét làm sao. Đến cả chuyện mới hôm qua đây thôi Mộc bất cẩn sơ ý làm đứt ngón tay út mà không có ai mắng Mộc “Sao em là con gái mà hậu đậu vậy?”
Mộc cứ viết, viết, rồi viết. Rất nhiều. Rất nhiều. Vậy mà cái ps lại cực kì giản dị thế này:
- Anh biết em yêu anh mà, phải không?
Mộc an tâm ra bưu điện gửi nhanh. Thầm mỉm cười với ý nghĩ rằng Phan sẽ nhăn mặt xấu hổ với bạn bè khi nhận được thư của cô. Sau khi đọc thư, sẽ là một niềm vui cho Phan. Dù Phan sẽ chẳng trả lời. Nhưng chỉ cần Phan biết Mộc nhớ Phan, yêu Phan đến thế nào. Cũng đã là đủ lắm rồi.
Yêu thương ấy mà, sẽ là rất đơn giản thôi, khi biết mình hạnh phúc vì sự hiện hữu của một ai đó trong cuộc đời này.
---
2 tháng cũng qua đi.
Mộc đến nhà Phan vào buổi sáng ngay sau hôm Phan về. Đoán chắc rằng Phan vẫn còn đang ngủ nên cô vào bằng cửa sau vì biết rằng thể nào mẹ Phan cũng đang chăm sóc cho vườn hoa sau nhà. Cùng bác ấy chăm chút một chút cho vườn hoa, trò chuyện vài điều rồi bác ấy hối:
- Thôi cháu lên phòng với thằng Phan đi. Để mình bác ở đây được rồi. Khiếp. 2 tháng rồi cơ mà.
Mộc e dè mỉm cười, dạ thật khẽ rồi ngay sau khi cánh cửa khép lại. Lập tức cô lao đi với tốc độ tên bắn đến trước phòng Phan. Rồi chỉn chu trang phục đẩy cửa bước vào. Bất ngờ vì anh đã ngồi ở bàn máy vi tính từ lúc nào, Mộc “Á” lên một tiếng rõ to.
- Ơ, em vừa đến à. Sao đến sớm thế ? Có gặp Mẹ anh không? – Phan quay lại, gãi gãi đầu và nhìn Mộc.
- Em có. À, em muốn gặp anh thôi mà. Em vừa nói chuyện với Bác rồi. Anh đang làm gì thế? – vừa vân vê chiếc váy Mộc vừa trả lời.
- Anh đang viết bài thu hoạch thôi. Em cứ ngồi tự nhiên nhé. Anh xong ngay đây.
Mộc cười tươi. Mặc dù Phan không nhìn thấy. Bởi vì lâu lắm rồi Phan mới nói dịu dàng như thế với Mộc.
Trong lúc Phan đang lộc gộc gõ từng chữ thì Mộc tranh thủ dọn dẹp phòng cho anh. Khi đang lúi húi xếp gọn đống sách vở, giấy tờ thì LuLu – con cún trắng xù kiêu kì chạy vào. Trông khuôn mặt nó bư ra rất buồn cười, vì nó đang mải ngậm thứ gì đấy. Vì muốn ôm nựng nó nên Mộc phải lấy cái thứ khiến con cún mê mẩn ấy ra. Mộc khựng lại một chút.
Là một tờ giấy. Không phải một tờ giấy đơn thuần. Tờ giấy rất quen, rất rất quen.
Có phải, tờ giấy đó, Mộc đã viết ra bằng tất cả những yêu thương, nhung nhớ và chờ đợi?
Có phải, tờ giấy đó, Mộc đã gửi đi bằng tất cả những bình yên, an nhiên và vụng dại?
Trân trọng biết bao, gìn giữ biết nhường nào…
Vậy mà giờ đây, nhàu nhĩ và lủng lỗ li chi bởi hàm răng sắc nhọn của một con cún. Thậm chí, thậm chí, bao thư vẫn chưa được mở…
Mộc cúi mặt, khẽ hỏi Phan:
- Anh này, bức thư em gửi. Anh nhận được chứ?
Vẫn không quay lại, Phan trả lời bằng giọng cực kì bình thản:
- Ừ, anh có mà. Anh đọc rồi. Sao thế em?
Mộc vuốt thẳng bức thư. Đặt dưới sàn nhà. Và lặng lẽ mở cửa ra về.
Có một trái tim bằng pha lê.
Vừa rơi xuống.
Vỡ tan.
7 ngày với hàng trăm cuộc gọi và tin nhắn từ Phan.
7 ngày với những hồi chuông cửa réo rắt.
7 ngày với những đêm triền miên trong nước mắt và đau đớn.
7 ngày. Cho một kết thúc.
Vào ngày thứ 8. Mộc đã ra mở cửa. Đứng trước Mộc không còn là một Phan kiêu hãnh, tự tin của ngày nào. Mà là một Phan tiều tụy, mệt mỏi và e ngại.
Mộc khẽ cười. Nụ cười không còn tỏa nắng như hoa hướng dương ngày xưa mà lấp ló ưu phiền. Sau khi đưa cho Phan một bức thư, Mộc choàng tay tới. Ôm nhẹ anh và thì thầm :
- Tạm biệt.
“Có thể anh cho rằng em đang giận dỗi. Đang cực kì giận dỗi.
Nếu anh để ý một chút. Thì giận dỗi, và tổn thương. Là hai khái niệm hoàn toàn khác xa nhau. Mọi thứ đã qua thật rồi, Phan ạ. Qua rồi những ngày em bất chấp tất cả chỉ để yêu anh, em từng yêu anh hơn hết thảy, hết thảy mọi điều. Qua rồi những ngày em phủ định chính mình để cho phép em mỉm cười trước những đau đớn mà anh mang lại. Và giờ đây, em cũng sẽ can đảm mà tạm biệt anh bằng một nụ cười như thế.
Có thể… Có thể anh nghĩ rằng em sẽ mãi ngoan ngoan ở đó, chờ đợi và yêu thương anh hết mực. Bất chấp những tổn thương, bất chấp những sự lừa dối. Em đã tự nhủ với mình rất nhiều lần, nếu anh không yêu thương em, thì em sẽ yêu thương anh thật nhiều, để đủ cho cả hai.
Những lúc anh không vui, anh bực mình. Em chỉ có một suy nghĩ duy nhất là hãy lôi anh ra ngoài, dù anh càu nhàu khó chịu, để kể cho anh nghe những câu chuyện ngu ngốc nhưng thật buồn cười. Và chỉ cần nhìn thấy nụ cười của anh thôi, em đã thấy bình yên biết chừng nào.
Em yêu anh nhiều như vậy đấy.
Em lúc nào cũng nhớ anh, ngay cả khi ngồi kề bên. Thì cũng thấy nhớ rất nhiều. Nhớ như lá nhớ cành, nhớ như việc người ta không thể quên thở trong từng giây một. Nỗi nhớ ấy hiển nhiên như một ngày phải có sáng và tối, như phải có mặt trăng và mặt trời.
Em nhớ anh nhiều như vậy đấy.
Mà, anh yêu em, nhớ em. Không hơn nổi một người dưng.
Em thường tự an ủi bản thân rằng, không phải anh không yêu em đâu, không phải anh bỏ mặc em đâu. Chỉ là, anh đang quan tâm em, thương em theo cách mà anh muốn. Dù nó không ngọt ngào, không dịu dàng, nhưng em đã giữ cho mình một niềm tin kiên định rằng, một ngày nào đó anh sẽ nhận ra em quan trọng biết nhường nào, rằng chỉ cần có em thôi, anh sẽ đủ sức vượt qua tất cả.
Em sai rồi. Phải không Phan ?
Chẳng cần phải tỏ ra mạnh mẽ. Ừ, Phan ạ. Em đã khóc rất nhiều. Cho những kỉ niệm của chúng ta, cho những yêu thương đong đầy em đã trao gửi về anh trong vô vọng. Nhắm mắt em nhớ anh. Mở mắt em nhớ anh. Đến một nhịp thở cũng làm em đau.
\Khi anh yêu thương một ai đó thật nhiều, thì khi không thể nhìn thấy, không thể nghe giọng sẽ làm anh rất sợ hãi. Anh không biết họ đang thế nào, đang làm gì, có đang ổn không. Anh sẽ rất bất an. Và nhớ thương rất nhiều. Đến nỗi chỉ muốn khóc òa lên thôi.
Em đã viết bức thư ấy. Bằng tất cả những yêu thương để xoa dịu hết thảy sự sợ hãi ấy. Để an tâm rằng, anh rồi sẽ đọc được, hiểu được. Không phải em tham lam đâu, mà anh chưa bao giờ cố gắng để giữ em lại!
Có những nỗi đau anh gây ra cho người khác, anh không nhận ra, không có nghĩa là nó không tồn tại.
Em vẫn còn yêu anh nhưng em không còn cần anh nữa, không chấp nhận anh nữa.
Không cần phải xin lỗi em đâu, Phan. Em không bao giờ trách cứ anh cả, vì khi yêu một ai đó, là trao chọ họ quyền được làm đau mình. Nên anh không cần xin lỗi em đâu. Mà, hãy để em tự xin lỗi bản thân mình, Phan nhé !
Em thường tự hỏi mình: “Mày có thể yêu anh ấy đến mức nào?”
Giờ thì em có câu trả lời rồi Phan ạ. Em có thể yêu anh nhiều đến khi tình yêu trong em đủ lớn, để có thể rời xa. Đủ can đảm, để buông tay một người em yêu hơn bản thân mình.
Ps: Những giấc mơ, về ngôi nhà và những đứa trẻ, em vẫn thiết tha yêu chúng rất nhiều. Nhưng anh, thì đã bước chân ra khỏi đó rồi, Phan ạ.
Tạm biệt."
---
Phan đã đứng lặng đi trước cửa nhà Mộc rất lâu sau đó. Dù cánh cửa đã khép tự bao giờ.
Mộc can đảm yêu. Và can đảm chia tay.
Không thể nói Mộc đúng, hay sai. Bởi trong tình yêu không cần cái gọi là chân lí. Đơn giản là Mộc đã yêu hết lòng, yêu mãnh liệt, say mê và đầy hi sinh. Chỉ cần mình đã từng trân trọng và giữ gìn như thế. Nên khi buông tay sẽ không hối tiếc, không được phép hối tiếc.
Đừng buồn, khi một ai đó đã chối từ được làm cả thế giới của mình. Hãy mỉm cười đi nhé. Để đón nhận lại cả thế giới đó. Với trọn vẹn 7 tỉ người còn lại. Và đâu đó ngoài kia, trong 7 tỉ người ấy, có một ai đó đang chờ đợi để được làm cả thế giới của mình…"

#75 Diệu Bích

    Hội Viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPipPip
  • 2803 Bài viết:
  • 10084 thanks

Gửi vào 18/07/2011 - 15:26

Anh yêu em mà em chẳng Open
Mở cửa trái tim và Save anh vào đó
Cửa nhà em, mẹ đã gài Password
Anh suýt rách quần vì cố vượt FireWall
Nhớ lần đầu khi đưa em về Home
Anh kiss trộm liền xơi ngay một Tab
Anh bàng hoàng quay xe BackSpace
Ngoái nhìn em mà chẳng thể Ctrl
Anh tức giận khi thấy một thằng Alt
Cứ Insert mỗi khi mình nói chuyện
Có nhiều khi muốn thẳng tay Delete
Nhưng vì em, anh nuốt giận Cancel
Anh biết anh chỉ là Hacker nghèo
Còn hắn có @ và Esc
Em thích hắn làm lòng anh Space
Bước thẫn thờ chìm xuống vực PageDown.






Similar Topics Collapse

  Chủ Đề Name Viết bởi Thống kê Bài Cuối

2 người đang đọc chủ đề này

0 Hội viên, 2 khách, 0 Hội viên ẩn


Liên kết nhanh

 Tử Vi |  Tử Bình |  Kinh Dịch |  Quái Tượng Huyền Cơ |  Mai Hoa Dịch Số |  Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Địa Lý Phong Thủy |  Thái Ất - Lục Nhâm - Độn Giáp |  Bát Tự Hà Lạc |  Nhân Tướng Học |  Mệnh Lý Tổng Quát |  Bói Bài - Đoán Điềm - Giải Mộng - Số |  Khoa Học Huyền Bí |  Y Học Thường Thức |  Văn Hoá - Phong Tục - Tín Ngưỡng Dân Gian |  Thiên Văn - Lịch Pháp |  Tử Vi Nghiệm Lý |  TẠP CHÍ KHOA HỌC HUYỀN BÍ TRƯỚC 1975 |
 Coi Tử Vi |  Coi Tử Bình - Tứ Trụ |  Coi Bát Tự Hà Lạc |  Coi Địa Lý Phong Thủy |  Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Coi Nhân Tướng Mệnh |  Nhờ Coi Quẻ |  Nhờ Coi Ngày |
 Bảo Trợ & Hoạt Động |  Thông Báo |  Báo Tin |  Liên Lạc Ban Điều Hành |  Góp Ý |
 Ghi Danh Học |  Lớp Học Tử Vi Đẩu Số |  Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý |  Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở |  Sách Dịch Lý |  Sách Tử Vi |  Sách Tướng Học |  Sách Phong Thuỷ |  Sách Tam Thức |  Sách Tử Bình - Bát Tự |  Sách Huyền Thuật |
 Linh Tinh |  Gặp Gỡ - Giao Lưu |  Giải Trí |  Vườn Thơ |  Vài Dòng Tản Mạn... |  Nguồn Sống Tươi Đẹp |  Trưng bày - Giới thiệu |  

Trình ứng dụng hỗ trợ:   An Sao Tử Vi  An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi |   Quỷ Cốc Toán Mệnh  Quỷ Cốc Toán Mệnh |   Tử Bình Tứ Trụ  Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản |   Quẻ Mai Hoa Dịch Số  Quẻ Mai Hoa Dịch Số |   Bát Tự Hà Lạc  Bát Tự Hà Lạc |   Thái Ât Thần Số  Thái Ât Thần Số |   Căn Duyên Tiền Định  Căn Duyên Tiền Định |   Cao Ly Đầu Hình  Cao Ly Đầu Hình |   Âm Lịch  Âm Lịch |   Xem Ngày  Xem Ngày |   Lịch Vạn Niên  Lịch Vạn Niên |   So Tuổi Vợ Chồng  So Tuổi Vợ Chồng |   Bát Trạch  Bát Trạch |