“Tâm thư” gởi những người Việt XX (xấu xí)
Thanks
25/03/2014
Sự thẳng thắn đến chát đắng trong nhận xét từ một bạn du học sinh Nhật Bản đang sinh sống tại Việt Nam, đã khiến cho cư dân mạng xôn xao suốt những ngày qua.
(minh họa: Ngọc Diệp)
Trước sự kiện chuyến bay “mất tích” của hãng hàng không quốc gia Malaysia, một thân nhân người Trung Quốc đã bày tỏ cảm xúc: “Chúng tôi không tin tưởng người Việt Nam”.
Bản thân là một du học sinh Việt Nam, tôi may mắn có điều kiện học hỏi và du lịch ở vài quốc gia châu Á. Buồn nhất là mỗi khi nghe bạn bè nước ngoài than phiền “Việt Nam đang trở thành một tính từ…”. Nếu đó là tính từ có liên quan đến văn hóa, tôi xin phép để nó trong hoặc kép.
1. “Văn hóa dìm hàng”
Tôi có nghe một câu như thế này, văn hóa phương Tây thiên về khuyến khích, còn văn hóa Việt thiên về chỉ trích. Hầu hết các bạn trẻ trên Facebook (mà một số người trưởng thành thường gọi là “trẻ trâu” - những người thích ngồi rình để chỉ trích những người nổi tiếng; thói GATO (Ghen ăn tức ở), vạch lá tìm sâu của những bạn trẻ trên Facebook), cũng góp phần làm xấu hình ảnh người dân Việt Nam.
Với chuyện ồn ào về MC quyến rũ của kênh Maxxi TV, Peaw Sumaporn Wandee đã vô cùng tức giận khi Facebook tràn ngập bình luận “kém văn minh & dung tục” đến từ người Việt. Từ ảnh chụp nghiêm túc của Bill Gates về cây cột điện chằng chịt dây nhợ đã đổi lại những lời phản hồi phản cảm, nhảm nhí. Các bạn trẻ xúm lại cùng nhau ném đá “cha đẻ của Microsoft” để thể hiện kiểu “Ai Việt Nam thì like”….Sự xúc phạm đối với một cá nhân hay “dìm hàng” ai đó nổi tiếng đang trở thành một thú vui “chém gió - gõ phím” của một thế hệ @ tiêu cực!
2. “Văn hóa vô tư”
Hành vi khạc nhổ ngoài đường, nói chuyện thô lỗ to tiếng chỗ đông người, “tưới cây” giữa đường, đổ rác bừa bãi…đã tạo ra một sự “vô tư” không hề nhỏ. Trong lối sống, sinh hoạt cộng đồng “vô tư” đến mức vô cảm của một bộ phận người Việt đã khiến không ít người nước ngoài đến đất nước hình chữ S phải… chào thua.
Một người bạn của tôi có dịp thăm Hà Nội đúng thời điểm Thủ đô mừng “1000 năm Thăng Long” đã kể rằng: “... Cảnh tượng ngổn ngang rác là rác sau đêm đó ở khu hồ Gươm, bạn sẽ không thể hình dung nổi đâu...”
Cách đây nhiều năm, tôi từng đề nghị chị phóng viên quen làm phóng sự về hành vi khạc nhổ bừa bãi. Một lần tôi chứng kiến một chú đi xe Dylan đỏ trông rất sang trọng đã … khạc đờm “hồn nhiên” khi phóng xe vượt qua, rất may tôi không “dính chưởng”. Sau đó không lâu, tôi nghe đâu đó chuyện về một anh chàng ngoại quốc đang tính chuyện lập nghiệp, nhưng cuối cùng đã quyết định rồi khỏi Việt Nam ngay lập tức. Có lẽ anh ấy đã không may mắn như tôi lần đó chăng?
(minh họa: Ngọc Diệp)
3. “Văn hóa đua-tranh”
Đua đòi và tranh giành ở một mặt nào đó là tiêu cực rất điển hình ở nhiều người Việt. Thói đua đòi thể hiện sự sang trọng bởi món hàng đắt đỏ vượt quá sức mình.
Một anh Bồ Đào Nha tôi quen đã có lần gợi hỏi: “Tại sao nhìn đâu cũng thấy người Việt xài iPhone, có phải vì mức thu nhập của họ khá cao hay không?” Thực tế, với mức thu nhập những người mà tôi biết, có khi họ phải dùng hết 2-3 tháng lương để sở hữu thiết bị di động của Apple.
Còn chuyện tranh giành dễ dàng tìm thấy trong một quốc gia chỉ mới manh nha văn hóa xếp hàng. Không thể đếm xuể các hình ảnh trên đường phố trong những giờ cao điểm; những vị trí ách tắc giao thông; thanh toán ở các siêu thị, cửa hàng; bến xe, bến tàu; chờ làm các thủ tục hành chính, khám chữa bệnh ở bệnh viện và nộp hồ sơ vào trường học cho con.
Nhưng được xếp hàng kinh điển nhất là vụ cư dân mạng bức xúc với sự hăm hở quá sức của các bạn trẻ, đã khiến cho giao thông tắc nghẽn chỉ vì “tranh” một suất sushi miễn phí tại một cửa hàng ở Hà Nội. Đúng là hành động “hy sinh hết mình vì miếng ăn”, dù ông bà ta vẫn dạy rằng “miếng ăn là miếng tồi tàn” :opp
4. “Văn hóa đắc lợi”
Tôi vừa đọc được một thống kê liên quan đến 3.200 người nước ngoài bị bắt vì phạm tội tại Nhật, mà phần lớn là ăn cắp vặt và móc túi. Trong đó có tới 40% vụ do người Việt gây ra. Một du học sinh Việt Nam đã chia sẻ hình ảnh trên Facebook về biển cảnh báo hành vi ăn cắp vặt được viết bằng tiếng Việt, ở dưới là dòng chữ dịch sang tiếng Nhật. Cảnh báo đó được dán trong siêu thị tại thành phố Saitama đông đúc dân cư. Những tấm biển cấm như thế viết bằng tiếng Việt cũng không thiếu ở các nước Thái Lan, Malaysia,Singapore trong các nhà hàng buffet.
“Chủ nghĩa đắc lợi” đó hiển thị rõ ràng nhất trong “hiện tượng hôi bia” năm ngoái. Hôi của trên đường có điểm chung là mỗi khi xảy ra tai nạn, thay vì giúp nạn nhân, có những bộ phận người Việt vô tâm chen lấn, xô đẩy, giành miếng đánh rơi. Đó chẳng khác nào cảnh tượng “giật cô hồn tháng 7”!
5. “Văn hóa kỷ lục”
Google Trend, thống kê về thói quen tìm kiếm trong năm 2013 cho thấy, câu lệnh tìm kiếm “sex” nhiều nhất trên thế giới xuất phát từ máy tính có địa chỉ IP Việt Nam.
“Ngốn” 3 tỷ lít bia mỗi năm bất chấp kinh tế suy thoái, GDP giảm, ngành bia vẫn tăng trưởng vèo vèo. Người Việt đang nằm trong top 25 nước uống bia khủng khiếp nhất thế giới!
Theo thống kê bình quân, mỗi năm có khoảng 300.000 ca nạo (chiếm 20% trong tổng số ca nạo phá thai), cao nhất so với các nước Đông Nam Á và thứ 5 thế giới. Chắc có lẽ không đâu như Việt Nam, những biển bản quảng cáo nạo phá thai treo đầy ắp trên phố như một loại hình "dịch vụ phổ thông" (!?)
Nước ta có 54 dân tộc, nhưng những nét “văn hóa” trên không hề nằm trong những truyền thống, phong tục tập quán của bất kì một dân tộc nào. Tâm thư này chỉ là cái nhìn thẳng thắn của một người Việt vào chính Việt Nam hiện đại, với những “văn hóa” không thể và không nên được gọi là văn hóa.
Do Thi Hong Loan (dantri.com.vn)
TiKiTaKa
26/03/2014
Canhdoan
26/03/2014
Sửa bởi Canhdoan: 26/03/2014 - 10:15
Thanks
26/03/2014
(Dân trí) - "Hãy chỉ cho tôi thấy rằng tôi đã sai nếu nói: Người Việt không biết xếp hàng, xếp hàng chỉ dành cho học sinh tiểu học; người Việt không biết tự hào về người Việt, nếu không thì Flappy Bird đã không phải chết yểu đau đớn...".
Bức tâm thư được cho là của một du học sinh Nhật Bản đang được nhiều cư dân mạng chia sẻ có tên Việt Nam - nhà giàu và những đứa con chưa ngoan.
Bức thư nói lên những suy nghĩ của một người nước ngoài về văn hoá, con người Việt Nam. Trong bức thư này, người viết cũng nêu lên lí do vì sao Flappy Bird "chết yểu".
Bức tâm thư đang được chia sẻ trên mạng
Nội dung bức thư như sau:
"Việt Nam – nhà giàu và những đứa con chưa ngoan
Tôi đang là một du học sinh Nhật, có hơn 4 năm sinh sống tại Việt Nam. Với ngần ấy thời gian, tôi đã kịp hiểu một đạo lý giản đơn của người Việt: “Sự thật mất lòng”. Song không vì thế mà tôi sẽ ngoảnh ngơ trước những điều chưa hay, chưa đẹp ở đây. Hy vọng những gì mình viết ra, không gì ngoài sự thật, như một ly cà phê ngon tặng cho mảnh đất này, tuy đắng nhưng sẽ giúp người ta thoát khỏi cơn ngủ gục - ngủ gật trước những giá trị ảo và vô tình để những giá trị thật bị mai một.
Tôi có một nước Nhật để tự hào
Tôi tự hào vì nơi tôi lớn lên, không có rừng vàng biển bạc. Song, “trong đêm tối nhất, người ta mới thấy được, đâu là ngôi sao sáng nhất". Thế đấy, với một xứ sở thua thiệt về mọi mặt, nghèo tài nguyên, hàng năm gánh chịu sự đe dọa của hàng trăm trận động đất lớn nhỏ lại oằn mình gánh chịu vết thương chiến tranh nặng nề, vươn lên là cách duy nhất để nhân dân Nhật tồn tại và cho cả thế giới biết “có một nước Nhật như thế”.
Tôi tự hào vì đất nước tôi không có bề dày văn hiến lâu đời nên chúng tôi sẵn sàng học hỏi và tiếp nhận tinh hoa mà các dân tộc khác “chia sẻ”. Từ trong trứng nước, mỗi đứa trẻ đã được học cách cúi chào trước người khác. Cái cúi chào ấy là đại diện cho hệ tư tưởng của cả một dân tộc biết trọng thị, khiêm nhường nhưng tự trọng cao ngời.
Tôi tự hào vì đất nước tôi được thử thách nhiều hơn bất kỳ ai. Khi thảm họa động đất sóng thần kép diễn ra, cả thế giới gần như “chấn động”. Chấn động vì giữa hoang tàn, đổ nát, đói khổ và biệt lập, người ta chỉ nhìn thấy từng dòng người kiên nhẫn xếp hàng nhận cứu trợ và cúi đầu từ tốn cảm ơn. Không có cảnh hôi của, lên giá, cướp bóc, bạo lực nào diễn ra giữa sự cùng khổ. Chỉ chưa đầy một năm sau khi hàng loạt thành phố bị xóa sổ hoàn toàn, sự sống lại bắt đầu hồi sinh như chưa từng có biến cố nào đã xảy ra. Thế đấy, không có những thành tích to lớn để nói về nước Nhật nhưng thương hiệu “made in Japan”, là thương hiệu uy tín vượt trên mọi khuôn khổ, tiêu chuẩn khắt khe, được toàn cầu tôn trọng nhất mà tôi từng biết.
Bạn cũng có một nước Việt để tự hào
Nói Việt Nam là một “nhà giàu”, quả là không ngoa. Giàu tài nguyên, giàu truyền thống, giàu văn hóa… Nhưng con cháu của nhà giàu, sẽ phải đối mặt với những vấn đề nan giải của nhà giàu. Và không phải ai cũng biết cách sống có trách nhiệm trong sự giàu có ấy.
Thật đáng tự hào nếu bạn được lớn lên ở một đất nước được thiên nhiên ưu đãi với rừng vàng biển bạc. Đáng xấu hổ nếu xem đó là khoản thừa kế kếch xù, không bao giờ cạn. Thật tiếc đó lại là những gì tôi thấy. Tại các thành phố, chỉ cần nhà mình sạch sẽ là được, ngoài phạm vi ngôi nhà, bẩn đến đâu, không ai quan tâm. Ở các nhà máy, nếu không biết dồn rác thải ở đâu, họ sẽ cho chúng ra ngoài đường, sông suối, biển cả vì đó là “tài sản quốc gia” – đã có quốc gia lo, không phải việc của mỗi người dân. Tại một đất nước mà 80% dân số sống bằng nghề nông, đất đai, nước ngầm hầu như đã bị nhiễm độc, đến nỗi, người ta nói vui trong năm nữa thôi sẽ là thời đại của ung thư vì ăn gì cũng độc, không ít thì nhiều, không thể khác. Vì sao nên nỗi?
Thật đáng tự hào vì Việt Nam có 4000 năm văn hiến. Thật xấu hổ nếu 4000 năm văn hiến chỉ là một chương trong sách lịch sử chứ không được thể hiện trong cách hành xử đời thường. Thật buồn vì đó cũng là điều tôi thấy mỗi ngày.
Người Việt không biết tự hào về người Việt, nếu không thì Flappy Bird đã không phải chết yểu đau đớn?
Hãy chỉ cho tôi thấy rằng tôi đã sai nếu nói: Người Việt không biết xếp hàng, xếp hàng chỉ dành cho học sinh tiểu học; người Việt không biết tự hào về người Việt, nếu không thì Flappy Bird đã không phải chết yểu đau đớn; người Việt chửi hay còn hơn hát, cứ xách ba lô ra tới thủ đô một chuyến thì sẽ được mục sở thị; người Việt vẫn còn luyến tiếc văn hóa làng xã, giai cấp nếu không phải thế thì họ đã không đứng thẳng người chửi đổng và cúi rạp mình trước quyền lực bất công mà chẳng dám lên tiếng; người Việt có đôi mắt siêu hạng nhất vì nhìn đâu cũng thấy cơ hội để mánh mun, lọc lừa.
Tôi chưa từng thấy đất nước nào mà các bậc mẹ cha dạy dỗ con cháu cố gắng học hành để sau này là bác sỹ, phi công, thuyền trưởng… mà xuất phát không vì đam mê mà vì phong bì nhiều, đút lót dễ, giàu sang mấy hồi… Vì đâu nên nỗi?
Người Việt có một nền di sản độc đáo, một nguồn sức mạnh vô cùng to lớn, ai cũng nhìn thấy, chỉ có người Việt là không thấy hoặc từ chối nhìn thấy. Vì sao nên nỗi?
Tôi đang nhìn thấy một thế hệ, họ không còn biết phải tin vào điều gì, thậm chí còn không dám tin vào chính mình. Là một người Việt – khó lắm! Thật vậy sao?".
Bức thư này đã mở đầu cho cuộc tranh luận của cư dân mạng rằng quan điểm của người viết có đúng hay không, khách quan hay chủ quan... Nhiều người cho rằng bức thư phản ánh đúng hiện trạng xã hội ta hiện nay, bên cạnh đó cũng có không ít ý kiến cho rằng người viết quá phiến diện và thậm chí kêu gọi tác giả "lộ diện" để trao đổi.
"Bài viết rất đúng, nhưng liệu rằng khi thoát Facebook, tắt máy tính, nó có thay đổi được gì không, chỉ là nắm muối bỏ vào biển khơi vốn đã mặn", bạn Vân Anh nhận xét.
"Mình không đồng ý. Nói người Việt có hơn 4000 ngàn năm nhưng cũng là mấy ngàn năm chiến tranh, bao nhiêu của cải bị thiệt hại. Nước Việt Nam còn nghèo, người Việt còn thói hư tật xấu nhưng đó không phải là tất cả", bạn Hùng Phạm, Hải Phòng lên tiếng.
"Chúng ta nên tiếp thu, đừng phản biệt quyết liệt với những góp ý thẳng thắn. Đúng hay sai thì người Nhật đã chứng tỏ cho toàn thế giới thấy được những gì họ đã và đang làm. Trên hết, người Nhật đã đầu tư vào Việt Nam rất nhiều, học hỏi được những tinh hoa từ họ là điều đáng quý, hãy nghĩ họ đang giúp chúng ta tốt hơn, đừng soi những điểm xấu của nhau chỉ càng thêm xấu hổ", bạn Koo Bon bình luận.
Huy Khánh
PMK
27/03/2014
Việc của chúng ta không phải là tìm cách bao biện, mà phải dũng cảm nhìn thẳng vào sự thật và bắt đầu thay đổi từ chính bản thân mình, gia đình mình.
tuankhong
27/03/2014
Thanks, on 25/03/2014 - 23:01, said:
Google Trend, thống kê về thói quen tìm kiếm trong năm 2013 cho thấy, câu lệnh tìm kiếm “sex” nhiều nhất trên thế giới xuất phát từ máy tính có địa chỉ IP Việt Nam.
“Ngốn” 3 tỷ lít bia mỗi năm bất chấp kinh tế suy thoái, GDP giảm, ngành bia vẫn tăng trưởng vèo vèo. Người Việt đang nằm trong top 25 nước uống bia khủng khiếp nhất thế giới!
Theo thống kê bình quân, mỗi năm có khoảng 300.000 ca nạo (chiếm 20% trong tổng số ca nạo phá thai), cao nhất so với các nước Đông Nam Á và thứ 5 thế giới. Chắc có lẽ không đâu như Việt Nam, những biển bản quảng cáo nạo phá thai treo đầy ắp trên phố như một loại hình "dịch vụ phổ thông" (!?)
Nước ta có 54 dân tộc, nhưng những nét “văn hóa” trên không hề nằm trong những truyền thống, phong tục tập quán của bất kì một dân tộc nào. Tâm thư này chỉ là cái nhìn thẳng thắn của một người Việt vào chính Việt Nam hiện đại, với những “văn hóa” không thể và không nên được gọi là văn hóa.
- Việt Nam còn là Quốc Gia có số người học bói toán và đi xem bói cao nhất thế giới.
.....`` Theo thống kê bình quân, mỗi năm có khoảng 300.000 ca nạo (chiếm 20% trong tổng số ca nạo phá thai), cao nhất so với các nước Đông Nam Á và thứ 5 thế giới. Chắc có lẽ không đâu như Việt Nam, những biển bản quảng cáo nạo phá thai treo đầy ắp trên phố như một loại hình "dịch vụ phổ thông" (!?) ``....
- Chưa ăn thua gì so với số ca hội viên đăng nhập vào tuvilyso.org trong một tháng.
Sửa bởi tuankhong: 27/03/2014 - 13:37
ekuyeuemnha
27/03/2014
họ vẫn thường xem cho lớp tôi thông qua bói bài và cảm ứng , nhất là cô bạn đài bắc và anh chàng ấn da đen
Còn bạn HK tôi thấy họ thiên về phong thủy hơn
Chàng ấn da đen anh ta tập yoga và ăn chay từ nhỏ học tiếng phạn từ nhỏ . Anh ta chỉ nhìn bàn tay qua cảm ứng và nói thôi hê hê , và ng anh ta dẻo thôi rồi . Anh ta nói rằng anh ta có con mắt số 3 dĩ nhiên lúc đầu bọn tôi chả tin lắm , nhưng sau thì tin chứ vì anh ta nói đúng mà
Nhất Cali nhì Đài Bắc
Sửa bởi OngTanQuyenRu: 27/03/2014 - 13:45
KingPlace
28/03/2014
socnau
28/03/2014
t từng quen 1 cô bạn người nhật gốc. người nhật nhận họ là con cháu của Thái dương thần nữ, có lich sử ít nhất 12000 năm. một điều nữa, sử của nhật k theo định hướng thiên đàng nên dân nhật ai cũng thuộc sử nhật, chứ k như vn hỏi đâu ú ớ hồi tề đến đó
Nhankicuc
28/03/2014
Buồn không Vn ? Nhưng Vn có như vậy thằng Mỹ nó mới sợ chớ, nó ko dám dội bom nguyên tử. Bom chưa kịp rớt xuống, dân tình đã nhốn nháo hôi bom rồi.
ekuyeuemnha
28/03/2014
Sửa bởi OngTanQuyenRu: 28/03/2014 - 21:50
ekuyeuemnha
28/03/2014
orange, on 28/03/2014 - 21:58, said:
Chị đúng là cuồng film bom rồi , trong film bom thì vậy chứ bọn taliban nó toàn chơi bom điều khiển từ xa . Bomtrong film thì có 2 dây , cắt 1 trong 2 dây xanh và đỏ . Cắt xong mà nó ko bùm thì có nghĩa mình cắt đúng . cắt xong mà nó bùm phát thì lên gặp Chúa trình bày . Nhiều bọn pro ý nó đấu dây giả vào , nhìn là bom hẹn giờ nhưng có khi là bom điều khiển từ xa cũng nên
Bom VN em thấy có loại gì gì giống quả mìn tròn tròn mà trong trận đánh sân bay bạch mai ý , vào bảo tàng mà xem . Loại đấy chả có pin điện gì cả , 1 quả mìn tròn tròn ,
búa kim hỏa được neo bằng 1 sợi dây kim loại có bọc bông gòn. Tùy thời gian cần lâu hay chóng mà cho sợi đó to hay nhỏ. Khi đặt bom xong thì rút chốt làm vỡ ống axit trong bom, axit thấm vào bông>>ăn mòn dây kim loại>>đứt dây>>búa gõ vào hạt lửa kích nổ kíp làm nổ bom
Còn thời oánh mỹ VN mình có bom hẹn giờ cổ điển trong film ý nhưng nó chạy bằng kim longin . Kim giờ dùng làm 1 điện cực, bỏ kim phút, kim giây cắt ngắn bọc nhựa để chống chập, ở vị trí 12g có 1 trụ kim loại để làm điện cực thứ 2. Khi hẹn giờ được tối đa 12h, khi hết thời gian, kim phút chạm điện cực nối dòng điện, kíp mìn là loại kíp điện sẽ được kích nổ bom. Loại này thì chả cần quan tâm dây nào là dây nào, cứ cắt hết đi là khỏi nổ
Sửa bởi OngTanQuyenRu: 28/03/2014 - 22:08
orange
28/03/2014
OngTanQuyenRu, on 28/03/2014 - 22:08, said:
Bom VN em thấy có loại gì gì giống quả mìn tròn tròn mà trong trận đánh sân bay bạch mai ý , vào bảo tàng mà xem . Loại đấy chả có pin điện gì cả , 1 quả mìn tròn tròn ,
búa kim hỏa được neo bằng 1 sợi dây kim loại có bọc bông gòn. Tùy thời gian cần lâu hay chóng mà cho sợi đó to hay nhỏ. Khi đặt bom xong thì rút chốt làm vỡ ống axit trong bom, axit thấm vào bông>>ăn mòn dây kim loại>>đứt dây>>búa gõ vào hạt lửa kích nổ kíp làm nổ bom
Còn thời oánh mỹ VN mình có bom hẹn giờ cổ điển trong film ý nhưng nó chạy bằng kim longin . Kim giờ dùng làm 1 điện cực, bỏ kim phút, kim giây cắt ngắn bọc nhựa để chống chập, ở vị trí 12g có 1 trụ kim loại để làm điện cực thứ 2. Khi hẹn giờ được tối đa 12h, khi hết thời gian, kim phút chạm điện cực nối dòng điện, kíp mìn là loại kíp điện sẽ được kích nổ bom. Loại này thì chả cần quan tâm dây nào là dây nào, cứ cắt hết đi là khỏi nổ
Hết nghiên cứu lợn ỉ giờ sang nghiên cứu bom hả ?
Sửa bởi orange: 28/03/2014 - 22:10