Báo chí và báo trí
#316
Gửi vào 26/10/2012 - 16:20
|
Thanked by 2 Members:
|
,
|
#317
Gửi vào 26/10/2012 - 16:50
TPVTLS, on 26/10/2012 - 10:17, said:
Mình đọc dantri lâu rồi thấy trong vòng gần nửa năm nay tiếng nói của họ rất mạnh mẽ, dũng cảm. Chú ý mấy bài ở phần Blog bạn đọc phía dưới gần cuối ấy. Có lẽ báo này có Tổng biên tập tốt
Dân Trí là của Cơ quan của TW Hội Khuyến học Việt Nam, hội này lại thuộc Liên Hiệp các hội khoa học kỹ thuật Việt Nam của giáo sư Vũ Huy Hoàng - cơ quan rất uy tín đại diện cho giới trí thức nên có tiếng nói. Giáo sư viện sĩ Hoàng mất rồi chả biết còn mạnh như xưa không. Nghe nói anh ba sàm cũng có dây dưa với hội này. Bữa nọ hội thảo Đồ Sơn, đánh bài thâu đêm, tầm >4h sáng được tin GS Hoàng mất, hội phỏm 5h giải tán lên đường về Hà Nội.
Gì thì cũng nên trong khuôn khổ của định chế pháp luật, tôn trọng luật pháp.
|
Thanked by 1 Member:
|
|
#318
Gửi vào 26/10/2012 - 17:22
14:21 | 27/08/2012
(Petrotimes) - Không biết xấu hổ thì có nghĩa là không bao giờ có thể tự mình tu tỉnh, rèn luyện, khắc phục những yếu kém, sai lầm của mình. Và cứ như vậy, họ như đôi giày đã giẫm bùn… Không cần gìn giữ nữa, cứ thế mà giẫm bạt mạng, bất kể là vào đâu.
1. Cách đây mấy năm, tôi sang Hàn Quốc. Trong một buổi gặp gỡ với Bộ trưởng Bộ Thông tin Hàn Quốc, chúng tôi có đặt câu hỏi rằng, tại sao Hàn Quốc lại có sự phát triển về kinh tế thần kỳ đến như vậy? Không cần suy nghĩ lâu, ngài Bộ trưởng nói: “Chúng tôi có được như ngày hôm nay chính là vì dân tộc chúng tôi cảm thấy rất nhục nhã, xấu hổ khi phải thua kém các nước khác, đặc biệt là với nước Nhật”.
Rồi ông kể cho chúng tôi nghe rằng, vào những năm 60, 70 thế kỷ trước khi người Nhật đã chế tạo ra được những chiếc đài bán dẫn chỉ to hơn bàn tay thì người Hàn Quốc mới làm ra chiếc đài bán dẫn nặng gần 2kg. Mặc dù hàng hóa mẫu mã xấu xí, chất lượng thua rất xa hàng Nhật, hàng Mỹ nhưng người Hàn Quốc vẫn dùng và kiên quyết không dùng hàng Nhật, hàng Mỹ. Họ coi việc sử dụng hàng nội địa là yêu nước. Và cho đến bây giờ, hàng điện tử của Hàn Quốc đã “đánh” cho hàng điện tử của Mỹ, Nhật và nhiều quốc gia khác “xất bất xang bang”.
Ở Hàn Quốc, rất hiếm thấy hàng Nhật, hàng Mỹ. Ôtô chạy trên đường có đến 99% là xe Hàn, còn hàng điện tử và hàng tiêu dùng thì khỏi phải nói đất Hàn không có chỗ đứng cho hàng Nhật. Đúng là sự “cảm thấy xấu hổ” khi thua kém bạn bè đã tạo động lực tinh thần cho người Hàn Quốc. Văn hóa Hàn Quốc đang xâm nhập một cách sâu rộng vào Nhật Bản, Trung Quốc. Còn ở Việt Nam này, người ta mê văn hóa Hàn Quốc đến mức độ đặt tên con cái theo các ngôi sao Hàn, rồi những fan hâm mộ đến hôn cả ghế mà ngôi sao Hàn Quốc vừa ngồi. Chỗ nào cũng thấy sự hiện diện của người Hàn Quốc, từ đồ điện tử, chăn ga gối đệm và đến cái món kim chi vốn khó ăn với người Việt, nay cũng ngự trị trên menu của rất nhiều nhà hàng.
2. Nhìn về nước Việt ta, bấy lâu nay cái dây thần kinh “xấu hổ” đã bị đứt ở rất nhiều người và thực sự đã phần nào làm triệt tiêu tinh thần sáng tạo và vươn lên trong xây dựng và phát triển kinh tế, văn hóa của người Việt.
Không ít cán bộ Việt Nam khi đi sang Cuba đã chê bai, dè bỉu rằng, Cuba nghèo quá, người dân sống khốn khổ quá, thiếu thốn quá và nhiều người đã thẳng thừng tuyên bố, một xã hội như Cuba thì không thể chấp nhận được. Nhưng họ lại không biết rằng, không một trẻ em nào ở Cuba dưới 6 tuổi thiếu sữa uống. Họ không biết rằng, Cuba không có một trẻ em nào thất học và họ càng không biết rằng, ở đất nước này trẻ em đi học không những không phải đóng học phí, mà còn được cấp sách vở, quần áo và một bữa ăn ở trường. Còn khám chữa bệnh cho người dân thì khỏi phải nói, chúng ta đừng bao giờ mơ thấy được như vậy.
Thế vận hội Olympic London vừa rồi, Cuba xếp hạng 15 về thành tích thể thao. Trong khi đó, Việt Nam tự hào vỗ ngực với đủ mọi thứ thành tựu thì đứng ở hàng 86, cùng với 20 quốc gia khác “đem quân” đi thi đấu mà trắng tay không được một mảnh huy chương nào. Ấy thế mà cấm thấy có một ai ở ngành thể dục thể thao có lời xin lỗi. Cũng rất nhiều người nghĩ rằng, CHDCND Triều Tiên đang kiệt quệ. Ấy vậy mà họ xếp thứ 20 về thành tích thể thao trên thế giới đấy.
Bao nhiêu năm nay, chúng ta tự vẽ ra một vòng hào quang cho mình và người ta lầm tưởng rằng, một quốc gia có thể đánh thắng các đế quốc sừng sỏ nhất trên thế giới thì có thể làm gì cũng được, kể cả trong xây dựng và phát triển kinh tế. Nhưng tất cả đều nhầm. Và thực tế cho thấy, nền kinh tế Việt Nam đang “đứng ở đâu”.
Chúng ta có rất nhiều đại gia mà về thói ăn chơi của họ thì có lẽ các tỷ phú trên thế giới cũng còn phải chào thua. Nhưng thử hỏi đã có bao nhiêu doanh nghiệp tư nhân vươn ra được thị trường thế giới? Hay là loanh quanh chỉ có vài ba doanh nghiệp cò con…
Bao nhiêu năm chúng ta đã sống trong những vầng hào quang giả tạo và không dám thừa nhận một thực tế rằng, trí tuệ Việt Nam ngày càng thấp đi trên bảng xếp hạng toàn cầu. Người Việt Nam ngày càng kém đi về sức lực (mặc dù tuổi thọ cao hơn); môi trường sống ngày càng bị tàn phá nặng nề; trật tự an toàn xã hội ngày một lộn xộn… Còn trong phát triển kinh tế thì khỏi phải bàn. Chúng ta chẳng có gì đáng tự hào ngoài việc là nước xuất khẩu nhiều gạo, nông sản nhiệt đới... Nhưng xuất khẩu lắm gạo, đứng vị trí cao mà giá thấp, khiến người nông dân vẫn cứ nghèo khó?
Tôi đã tiếp xúc với không ít doanh nhân Việt. Điều mà tôi nhận thấy nhất ở nhiều người đó là thói huênh hoang, vỗ ngực, nhìn thiên hạ bằng con mắt “mục hạ vô nhân” và nặng về thói làm ăn chộp giật. Rất hiếm người có những khát khao, trăn trở và có suy nghĩ xấu hổ rằng, tại sao chúng ta lại không vươn được ra thế giới?
3. Một sự không biết xấu hổ nữa, đó là người ta đã coi những kẻ tham nhũng, những kẻ phạm tội là… “rất bình thường”. Đã có không ít những trường hợp khi giám đốc bị bắt vì tội tham nhũng thì công đoàn, cấp ủy đơn vị vào tận trại giam tiếp tế thăm nuôi, động viên. Đã có không ít những kẻ khi được mãn hạn tù trở về được người ta tổ chức đón tiếp, thậm chí mang cả hoa đến cổng trại giam để tặng. Chao ôi! Thời bao cấp nhà nào có con hư đốn bị công an bắt; có người đảo ngũ, có người mắc vòng lao lý thì người thân trong gia đình khi ra đường chỉ cúi mặt, không muốn để thiên hạ nhìn thấy. Nhưng bây giờ, khái niệm “xấu hổ” trong rất nhiều, rất nhiều người khi mắc sai phạm hầu như không còn nữa. Một người không biết xấu hổ thì cũng có nghĩa rằng họ không còn liêm sỉ. Mà với kẻ không có liêm sỉ thì có thể làm bất cứ điều gì để đạt được mục đích cá nhân.
Cách đây ít hôm, tôi có dịp được trò chuyện với một Bí thư Tỉnh ủy. Ông đã cay đắng thốt lên rằng, cán bộ, đảng viên bây giờ nhiều người không còn biết xấu hổ nữa. Họ không biết xấu hổ khi đã không làm tròn chức trách được Đảng, nhân dân giao phó. Và vì không biết xấu hổ cho nên họ trở nên vô cảm đối với dân. Cái họa cũng chính từ đây mà ra. Tôi có hỏi ông rằng: Vậy tình hình như thế này thì phải làm thế nào? Ông cười như mếu và nói: Nghị quyết Trung ương IV có rồi, vấn đề bây giờ là làm thế nào để cho cán bộ thấy rằng cần phải biết xấu hổ với những việc làm của mình. Có xấu hổ thì mới biết tu tỉnh. Nhân dân ta vốn là một dân tộc rất rộng lòng tha thứ. Người dân cũng sẽ sẵn sàng bỏ qua cho những lỗi lầm của người khác nhưng vấn đề ở chỗ là người ấy phải biết xấu hổ và còn phải biết giữ liêm sỉ cho mình.
Không biết xấu hổ thì có nghĩa là không bao giờ có thể tự mình tu tỉnh, rèn luyện, khắc phục những yếu kém, sai lầm của mình. Và cứ như vậy, họ như đôi giày đã giẫm bùn… Không cần gìn giữ nữa, cứ thế mà giẫm bạt mạng, bất kể là vào đâu.
Ở nước ta khi được hỏi như phần trên cùng thì 80% trả lời: bây giờ sướng hơn 10 năm trước là tốt rồi, nhờ công ơn của ĐCS lãnh đạo bla...bla.....
|
Thanked by 4 Members:
|
, , ,
|
#319
Gửi vào 26/10/2012 - 17:27
#320
Gửi vào 26/10/2012 - 17:29
Con chị đã chết đâu mà chị cuống lên thế!"
Con gái tôi năm nay 2 tuổi, từ nhỏ đến lớn, ngoại trừ tiêm phòng và sốt mọc răng vặt vãnh, chưa bao giờ tôi phải đưa con gái đi viện. Ai cũng bảo, sữa mẹ tốt, mẹ chăm con giỏi. Một số bà mẹ kinh nghiệm hơn thì dặn dò “sau 2 tuổi sẽ hay ốm hơn, nhất là khi đi gửi trẻ, em phải đề phòng chú ý, làm quen dần với bác sĩ tư đi”. Nhưng tôi vô cùng tự tin vào khả năng chăm sóc con cái của mình. Cho đến một ngày…
Bác sĩ kiểu này nghiệp có nặng hơn làm thầy không nhỉ, Y Đức bây giờ thật ko tưởng tượng được. Lỗi hệ thống nên bất cứ nghành nào, từ Giáo dục cho đến Y Tế.............. cũng thối nát.
Sửa bởi Mr.Anh: 26/10/2012 - 17:30
|
Thanked by 4 Members:
|
, , ,
|
|
Thanked by 2 Members:
|
,
|
#322
Gửi vào 26/10/2012 - 17:32
VanHiep, on 26/10/2012 - 17:27, said:
Nhưng mà Petrotimes của anh Phong này cũng bợ đít ông Thăng ghê lắm, dạo gần đây chuyên gia đánh thuê cho lũ bại hoại. Tự dưng hôm nay viết một bài khá
|
Thanked by 2 Members:
|
,
|
#323
Gửi vào 26/10/2012 - 20:47
bây giờ thì phồn vinh giả tạo với vinh quang giả tạo cũng như lươn với trạch cùng một loài.
|
Thanked by 5 Members:
|
, , , ,
|
#324
Gửi vào 26/10/2012 - 21:08
Thế mà cứ ra rả suốt ngày là đất nước tăng trưởng này nọ, rồi phát triển đúng hướng bla...bla...
|
Thanked by 1 Member:
|
|
#325
Gửi vào 26/10/2012 - 21:19
vận nước sẽ có lúc vận lúc suy , lúc thăng lúc trầm , giống như 1 đồ thị hình sin tuần hoàn
( Suy ko phải đã là xấu , mà suy tạo tiền đề , tích lũy về lượng , rồi sẽ biến đổi về chất , có 1 bước nhảy vọt mới ) Cuộc sống luôn luôn đa diện nhiều chiều mà và sự thật luôn luôn phũ phàng
KO có cái xấu , thì làm sao chúng ta có thể nhìn nhận vấn đề " xấu " 1 cách thẳng thắn như này - và rút ra đc những bài học xương máu
nếu đời đẹp như mơ , thì thà rằng sống với cuộc sống hiện tại còn hơn mà !
Biết cuộc đời phía trước là sóng to gió lớn , nguy hiểm trùng trùng , thì ta mới có thêm nghị lực mà phấn đấu mà bước tiếp chặng đường chông gai , gian khổ .
Sửa bởi BongSenGiengNgoc: 26/10/2012 - 21:31
#326
Gửi vào 26/10/2012 - 21:36
Sửa bởi TanThuyHoang: 26/10/2012 - 21:45
#327
Gửi vào 26/10/2012 - 21:39
Đã là báo chí thì có mảng xấu và mảng tốt , cũng giống như con người có thiện và ác , như âm có dương , trong dương lại có âm , chúng ta phải nhìn nhận 1 cách khách quan trung thực giữa những mảng xấu và mảng tốt .
Xấu có thì nêu ra , tốt có thì phải tuyên dương - Chứ cuộc sống có phải chỉ có những điều xấu xa đâu - Trái phải phân minh , trắng đen rõ ràng .
Link gốc :
Cậu học trò làm thuê nuôi bố mẹ bệnh tật
Chăn bò thuê, cắt lá mía, nhặt củi... ai có việc gì gọi, Lành 'còi' đều nhận làm. Hơn 8 năm, cậu học trò Nguyễn Đình Lành (17 tuổi) trở thành trụ cột của gia đình, nuôi bố bị tâm thần, mẹ bệnh nặng mất sức lao động.
Hình ảnh cậu bé còi cọc, đen nhẻm, lúc tất tả lùa đàn bò đi chăn, lúc lại len lỏi vào từng vườn mía cắt lá, khi ngược nông trường tìm củi cao su... đã quá quen thuộc với người dân xã Quảng Phú (Thọ Xuân, Thanh Hóa).
Bà Nguyễn Thị Lịnh (mẹ Lành) bị bệnh khớp, hai tay cử động khó, đến tự chải đầu còn không làm được. Còn ông Nguyễn Đình Chăm (bố Lành) bị bệnh thần kinh, suốt ngày đi lang thang, nói cười. Để có gạo nuôi cả nhà, Lành vừa chăn bò vừa cắt lá mía thuê. Đang tuổi ăn tuổi lớn nhưng cậu thanh niên 17 tuổi vẫn nhỏ tí khiến cả làng gọi là Lành "còi".
Sáng đi học, chiều cậu lùa đàn bò lên nông trường cao su cách nhà 5 km để chăn. Thả cho bò ăn, cậu học trò tranh thủ đọc bài hoặc nhặt củi bán. Chiều về, trên lưng con bò đực to nhất đàn bao giờ cũng có một bó củi cao su. Lành bán hoặc đổi lấy gạo, mua thêm quả trứng, miếng đậu cải thiện bữa ăn cho cả nhà.
Đi làm thuê vất vả nhưng Lành chưa bao giờ có ý định bỏ học. Cậu tâm sự: "Bố mẹ em khổ nhiều rồi, khó khăn mấy em cũng phải học hết cấp 3 rồi thi vào một trường quân đội nào đó". Nếu thi không đậu em mới tính đến chuyện đi làm xa kiếm tiền chữa bệnh cho mẹ và nuôi bố, nhất quyết không nghỉ học giữa chừng.
Sửa bởi BongSenGiengNgoc: 26/10/2012 - 21:43
#328
Gửi vào 26/10/2012 - 22:57
#329
Gửi vào 27/10/2012 - 01:22
(Dân trí) - Vừa phát hiện con chó bị các đối tượng bắt trộm, anh Nguyễn Trung H. (SN 1982) lập tức lao ra đuổi theo. Tuy nhiên, khi anh H. vừa mới hô hoán được mấy câu, tên "cẩu tặc" đã rút súng nhả đạn.
Vụ án mạng đau lòng xảy ra vào sáng 23/10 tại khu đô thị An Huy - phường Vũ Ninh - TP Bắc Ninh. Anh Nguyễn Văn B, người hàng xóm của anh H. chứng kiến sự việc cho biết, anh B. đang đứng trước cửa nhà thì giật mình bởi một tiếng nổ chát chúa. Nghĩ là có vụ nổ lốp xe, anh B. chạy lại thì phát hiện anh H. đang nằm bất động trên vũng máu với một vết đạn bắn xuyên ngực.
Nhiều người đến chia buồn và tiễn đưa tại đám tang của anh H.
Theo thông tin từ người nhà nạn nhân, trước đó ít phút, anh H. dắt chó ra buộc ở gốc cây trước cổng rồi quay vào nhà quét sân. Nghe thấy tiếng xe máy rồi tiếng động lạ, anh H. nghi ngờ có đối tượng trộm chó nên chạy ra. Đúng lúc đó, phát hiện tên "cẩu tặc" đang tháo chạy, anh H. vội vã vừa đuổi theo vừa tri hô thì lập tức tên trộm manh động rút súng nhả đạn.
Ngay sau đó, anh H. được người thân và hàng xóm đưa đi cấp cứu tại bệnh viện Đa khoa tỉnh Bắc Ninh nhưng đã tử vong do vết thương quá nặng. Được biết anh Nguyễn Trung H. (SN 1982) đang là cán bộ văn phòng UBND tỉnh Bắc Ninh.
Ngay khi vụ án xảy ra, Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Bắc Ninh đã khámnghiệm hiện trường, khẩn trương truy bắt đối tượng phạm tội.
Bọn trộm chó sẵn sàng rút dao, mã tấu, súng để chém/bắn người chủ chó, gây thương tích nặng nề, có khi mất mạng. Vậy nhưng khi bọn trộm chó bị người dân vây đánh chết hoặc bị thương thì rất nhiều người lên án những người dân đó vì một con chó mà đánh chết người, dù là đánh chết bọn trộm chó. Thật tức cười. Lòng nhân đặt vào kẻ ác tương đồng với việc đặt lòng ác vào vô số người dân lương thiện khác. Thời nay làm người tốt khó hơn làm kẻ ác, kẻ xấu.
|
Thanked by 3 Members:
|
, ,
|
#330
Gửi vào 27/10/2012 - 05:54
Theo dự thảo Luật phòng chống tham nhũng (sửa đổi) trình Quốc hội sáng nay, quy định Thủ tướng là Trưởng ban chỉ đạo Phòng chống tham nhũng đã được bỏ. Chủ nhiệm Ủy ban Tư pháp Quốc hội Nguyễn Văn Hiện nhất trí với sửa đổi này.
Tội phạm ngân hàng, biết nhưng không sử lý
Bức xúc trước tình trạng tham nhũng có tổ chức, quy mô lớn trong lĩnh vực ngân hàng, độc quyền phân phối vàng... đại biểu Huỳnh Ngọc Ánh đề nghị cần tập trung lực lượng để theo dõi sát, phát hiện sai phạm.
================================
Cán bộ Ngân hàng thuộc diện công chức, viên chức => Báo lề phải đã ví von dùng từ Tội phạm
Sửa bởi Hà Uyên: 27/10/2012 - 07:21
|
Thanked by 5 Members:
|
, , , ,
|
Similar Topics
| Chủ Đề | Name | Viết bởi | Thống kê | Bài Cuối |
|---|
1 người đang đọc chủ đề này
0 Hội viên, 1 khách, 0 Hội viên ẩn
Liên kết nhanh
Coi Tử Vi | Coi Tử Bình - Tứ Trụ | Coi Bát Tự Hà Lạc | Coi Địa Lý Phong Thủy | Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh | Coi Nhân Tướng Mệnh | Nhờ Coi Quẻ | Nhờ Coi Ngày |
Bảo Trợ & Hoạt Động | Thông Báo | Báo Tin | Liên Lạc Ban Điều Hành | Góp Ý |
Ghi Danh Học | Lớp Học Tử Vi Đẩu Số | Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý | Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở | Sách Dịch Lý | Sách Tử Vi | Sách Tướng Học | Sách Phong Thuỷ | Sách Tam Thức | Sách Tử Bình - Bát Tự | Sách Huyền Thuật |
Linh Tinh | Gặp Gỡ - Giao Lưu | Giải Trí | Vườn Thơ | Vài Dòng Tản Mạn... | Nguồn Sống Tươi Đẹp | Trưng bày - Giới thiệu |
Trình ứng dụng hỗ trợ:



Chủ đề này đã được khóa










