←  Vườn Thơ

Tử Vi Lý Số :: Diễn đàn học thuật của người Việt

»

Tạp văn...

ch8484's Photo ch8484 01/05/2021

CHUYỆN THƯỜNG NGÀY Ở HUYỆN
Tác giả: Lê Võ Châu Hồ
Đó là vào một ngày tiết trời đang tươi đẹp. Khắp xa gần đang độ mùa xuân. Thì bỗng có chuyện ồn ào, huyên náo.
Nạn nhân đang rong chơi mải miết vườn hoa thì bị hai gã đàn ông lực lưỡng tóm lấy.
Đang cố gắng la hét thì bị bóp cổ họng. Cố gắng giãy giụa, thì bị trói gô lại không thể thoát ra. Và cuối cùng quăng vào một xó.
Ngay sau đó, thêm bốn gã khác xuất hiện.
Bọn họ hè nhau xúm chùm lại, lấy dao tấc rưỡi giết chết nạn nhân, phanh thây xẻ thịt. Sau đó mần ăn ngon lành. Nhấm nháp vui vẻ. Lại hẹn nhau bữa khác.
Chuyện hàng ngày ở huyện thôi. Đơn giản chỉ là cuộc nhậu rượu với thịt gà.
***

CÔ TÁM
Tác giả: Lê Võ Châu Hồ
Cô tám là nữ thầy bói nổi tiếng nhất vùng này. Ít nhất là sau vụ coi bói bị dí chạy vòng vòng quanh xóm.
Hôm nay không mua may bán đắt trong nghề. Nên cô xủ quẻ đầu năm coi mở hàng lấy hên. Quẻ bói bảo chờ vận hạn tới sẽ cho quẻ sau. Thua keo này ta bày keo khác. Cô tám quyết xủ thêm quẻ mới cho nhanh ăn. Quẻ này rõ ràng hơn, mà cũng chắc ăn thiệt. Tên quẻ là Tổ trác.
Vừa xin xong quẻ cô tám liếc nhẹ lên bàn thờ ra chiều ớn lạnh. Rồi dịu dàng đi giặt quần, nấu cơm, rửa chén, lau nhà…
Sau khi làm việc nhà hộc xì dầu xong thì cũng có khách đến nhà xem bói. Nhãn nhĩ cô tám quá lợi hại nhìn sơ qua đã biết có làm ăn được hay không.
Cô tròng nhẹ áo bà ba xít bóng lụa lên người, ngồi chễm chệ coi bói. Khách vừa nhìn thấy cô đã muốn lên đồng, suýt nữa từ coi bói cô tám phải chuyển qua trừ tà cho khách.
Bàn tay lả lướt, cô tám nhẹ xoa bộ bài tây, trải đều ra mặt bàn. Cô ngồi bói bài kết hợp xem tướng. Khách hỏi cô xem gì, cô bảo coi chuyện mần ăn. Cô bảo rất khấm khá. Cô xem rất kỹ ở cần cổ, cổ tay, ví da, quần áo, xe máy… để đánh giá tài vận của khách.
Khi xem xong thì gánh nặng trên người của khách đã vơi đi phân nữa. Khách an tâm ra về vì đã giải hạn tổn tài xong.
Khách hàng tiếp theo cô bảo mần ăn không khá vì hoàn cảnh quá nghèo không kiếm đâu ra tiền.
Khách hàng cuối hoàn cảnh éo le, nghèo không còn cách nào mô tả nổi vẫn dư tiền xài hàng tháng. Cô đành phải giải hạn cho người nghèo bớt giàu.
Mỗi ngày cô tám vẫn coi bói đều đều. Lâu lâu cô lại đi du lịch vài tháng vào thạch động huyện nhà nghỉ dưỡng. Vào trong đó cô vẫn tiếp tục coi bói vì lý do nghề nghiệp.
Khách hàng cô gặp trong thạch động huyện nhà toàn bộ đều rơi vào thế thiên la địa võng, bi quan yếm thế nên cô cũng hơi ẻo xèo. Nhưng không sầu muộn như bao thân phận phụ nữ khác, cô quyết tâm làm lại cuộc đời nhất nghệ thân vinh bằng nghề coi bói.
Và mỗi ngày người ta lại thấy cô tiếp tục coi bói và đi du lịch…
***

Nghịch duyên ghen chồng
*
Thư em cho biết mặt mày
Hình em tròn méo khổ thay nát lòng
Thả hồn dân nữ theo sông
Chốn quê thân gái bên đồng giăng sương
*
Ghen ngược
*
Ếm thư cho biết mặt mầy
Hình phạt dẹp méo đã tay nát lòng
Hồn mầy dâng tế theo sông
Xương văng vương **** trên đồng cái thây
***

SẦU NHƠN NỮ
Tác giả: Lê Võ Châu Hồ
Nữ nhơn chiều vắng, sầu da diết ngỡ mông lung. Đó rồi trong một tâm trạng phập phồng hết cả ruột gan, đang ngồi bên bàn trà nâng nhẹ chén.
Giữa lúc bàn dân thiên hạ đến thở cũng không dám, sầu nữ khẽ giở tờ giấy ra lén xem. Không mấy lâu để kim giờ, kim phút chạy qua hàng thế kỷ. Tiếng thở dài lại còn dài hơn…
Giờ linh đã điểm, nữ nhân đo tới, so lui rồi vò tan nát nỗi lòng, quăng luôn ra bờ rào.
Cuộc xổ số kết thúc. Nữ lại thành sầu nhân.
***

QUẢ PHỤ SẦU
Tác giả: Lê Võ Châu Hồ
Như những lứa tuổi thanh xuân đang tràn trề nhựa sống khác, quả phụ mang tên Sầu Tư cũng chất chứa tâm tư ngọt ngào và quyến rũ.
Đêm sầu vắng, nỗi buồn ấy lại quá hãi hùng, kẻ lỡ lầm đau thương chợt đến, gào thét giữa khung cảnh tối tăm.
Sầu rơi lặng lẽ, tái tê lòng người. Làm chùn bước những kẻ dọc, ngang trên bao miền đất nước.
Hương sầu làm kẻ phải nhớ nhung, người lại không còn tâm trạng yêu đời vốn dĩ.
Khi sầu chia riêng, lòng vàng mới tỏ. Tiếc rằng bên ngoài sâu nặng, trong quá nhỏ nhoi hơn lòng mong đợi. Ai cũng tiếc nuối muốn ăn thêm mãi trái Sầu Riêng.
***
Trích dẫn