Jump to content

Advertisements




HUYỀN THUẬT BÙA NGÃI


8 replies to this topic

#1 hiendde

    Quản Lý Viên

  • Quản-Lý
  • 6221 Bài viết:
  • 6933 thanks

Gửi vào 11/10/2011 - 01:12

HUYỀN THUẬT BÙA NGÃI

PHẦN MỘT

HUYỀN THOẠI MỘT MẢNH ĐẤT

Tôi là một người con gái út trong một gia đình gồm chín người con. Từ nhỏ tôi đã có niềm đam mê về các dạng huyền thuật trong thế giới vô hình. Năm tôi mười sáu tuổi một lần tôi đi về quê của cha tôi ở tại Soc’s Bai thì tôi có gặp được Cô Năm Tày (người là người thầy mà sau này tôi tôn kính nhất). Tôi nghe những người trong Soc nói cô là một bậc thầy về huyền thuật, nên tôi quyết định sẽ theo cô học đạo. Tôi sau đó trở về lại Sài Gòn. Mấy hôm sau khi xin phép gia đình để tôi về Soc ở một thời gian, với lý do là ở Sài Gòn tôi cảm thấy mệt mỏi, và dĩ nhiên gia đình tôi đồng ý.

Tôi về đến Soc lúc đó đã khoảng bảy, tám giờ tối. Nghỉ ngơi một lúc tôi chạy đến nhà Cô Năm. Khi ấy Cô Năm đang ngồi ăn cơm, cô mặc một bộ đồ bà ba đen, hai chân để chồng chéo lên nhau nhìn rất lạ. Ngồi với cô còn có hai thanh niên trẻ chừng mười tám, mười chín tuổi gì đó. Tôi nói:

- Dạ con chào Cô Năm.

Cô nheo nheo đôi mắt quay người lại nhìn tôi:

- Con là con của ông Tư Thêm ở đầu Soc hử?

- Dạ. Con muốn theo cô đề đi học đạo, cô dạy cho con nghen?

- Nhưng con muốn học gì?

- Dạ con nghe cha con nói là cô rất giỏi về bùa ngãi nên con muốn theo học.

- Con đến đây.

Tôi nhìn lên cái bàn thờ thì thấy một miếng vải đỏ, bên trong có năm hòn đá cuội màu nâu nâu. Xong Cô Năm chỉ tay vô bàn thờ mà nói rằng:

- Con lại đốt nhang khấn tên tuổi xong đem cái chén bể trên bàn thờ lại cho cô trong chén có chữ gì thì cô sẽ dạy con về thứ đó. Cô là một người không phải giỏi về nhiều thứ nhưng sẽ tùy duyên của con thôi.

Tôi thì chạy lại lấy ba cây nhang đứng mà khấn:

- Con tên là Nguyễn Thị Lý sinh ngày...tháng…năm 1968 con muốn học đạo thuật nên cầu các bậc khuất mặt khuất mày phò hộ chứng minh cho con.

Khấn xong tôi cầm một cái chén đã bị mẻ nhìn rất nham nhở ở ngoài vành và trông cái chén cũ như để từ thời xa xưa vậy.Tôi đến đưa cái chén cho Cô Năm xong thì Cô Năm mới kêu hai người thanh niên lúc nãy lại mà nói:

- Lý à, đây là hai sư huynh của con. Cái thằng đầu quăn tít mà da nó đen đen nó tên là Kiết (sau này chính là Thầy Bảy Kiết ở Soc’S Bai) còn cái thằng da hơi ngâm ngâm tóc dài nó tên là Bình (sau này là thầy Tư Bình chuyên về Phong Thủy ở cầu Bình Triệu). Từ nay mấy đứa mỗi đứa có một phép khác nhau không đứa nào giống đứa nào. Đó là ý của Thầy nên không có thắc mắc gì hết nghen hôn.

Cả ba đứa tôi đều la lên:

- Dạ con đồng ý ạ.

Xong xuôi Cô Năm nói tiếp:

- Thôi Lý con về nhà mà ngủ sớm đi ngày mai qua đây rồi làm lễ.

Tui nghe lời cắm cúi chạy về nhà nằm cứ trằn trọc suy nghĩ mãi về tương lai của tui sau này. Sáng sớm mới có tờ mờ sáng là tui chạy sang nhà Cô Năm mà trong túi có chưa tới năm đồng bạc. Chạy qua tui thấy Cô Năm đang nằm trên võng phì phò điếu thuốc rê. Cô thấy tui liền nói:

- Lý à con vô đây thầy biểu nè.

- Dạ con vô liền.

Nói xong tui chạy một mạch đến chỗ Cô Năm đang nằm Cô mới nói:

- Con ra sau nhà đốt một bó nhang lớn, xong đem cắm các cái chậu, mà cô để ở sau cái nhà lụp xụp phía sau nghe hôn.

- Dạ con đi liền. Ủa mà đốt nhang để làm gì vậy cô?

- Thì từ từ rồi con sẽ biết.

Tôi làm theo lời cô cầm bó nhang chạy ra cái nhà lụp xụp đó. Tôi đứng trước cửa tự nhiên thấy lạnh sau cái ót mà da gà nổi cục cục. Tôi nhắm mắt bước vào cắm mỗi cái chậu ba cây nhang. Xong chạy ra ngoài chỗ cô nằm tôi mới hỏi:

- Cô ơi trong đó trồng cây gì mà nhìn âm u quá không có ánh sáng gì hết nhìn ghê quá cô à.

- Thôi con đừng thắc mắc cứ làm như lời cô dặn nè, nhớ nghen hông khi nào con buồn hay vui, thì cứ vào trong đó mà nói chuyện thủ thỉ với cái đám cây đó. Sáng sớm con đốt nhang một lần, rồi chạng dạng tối thì đốt thêm một lần nữa. À mà nè cô cho con cuốn sách này nè về đọc đi nha.

Nói xong cô đưa cho tôi một cuốn tập được gói bằng giấy nhật trình kỹ lưỡng. Cô nói tiếp:

- Hai thằng kia cũng là người ở Sài Gòn xuống đây nó theo cô học cũng được gần năm rồi. Một thằng thì nó thích học sên bùa luyện buà, còn một thằng thì nó thích học về đất đai mồ mã. Nhưng cô nói thiệt cái đó không phải là nghề của cô. Biết thì cô có biết nhưng không rành cho lắm, nên cô chỉ lấy của tụi nó hai chỉ vàng mà thôi. Còn con là con của ông Tư Thêm trong Soc này, mà ông già của con cũng là bạn từ nhỏ của cô, nên cô không lấy tiền của con. Nhưng chuyện cúng quảy trong nhà cô, con có nhiêu thì phụ nhiêu với cô hén.

- Dạ

Tôi gật đầu đồng ý liền đỡ tốn hai chỉ vàng chứ bộ. Nhưng tui vẫn cứ thắc mắc không biết cô dạy cái gì cho tui mà không lấy tiền. Tui đem cuốn sách về nhà mở ra đọc. Màu giấy đã ngã sang màu ngà ngà nhưng chữ thì còn đọc được. Tôi vừa mở ra vừa đọc say sưa. Nào là Ngãi Tiên, Ngãi Ngài, Ngãi Vừng.. nhiều lắm nhưng tôi chả hiểu gì hết. Mới đó mà tui theo cô học được gần năm trời, ngày nào tôi cũng đốt nhang cho mấy chậu cây trong căn nhà lụp xụp, và mỗi khi tôi buồn bực chuyện gì thì tôi lại vào trong đó ngồi kể lể nhưng tôi cũng không biết mình đang kể cho ai. Tới tối hôm nọ tui đang ngủ thì tui mơ thấy có mấy cô gái mặt hoa da phấn, áo thì đủ màu chạy đến nói với tui:

- Dạo này cô còn chuyện bực mình gì không kể tui nghe với xong tụi tui giúp cô cho.

Nói xong tui thấy mấy cổ kéo tui đi ra ngoài đồng, mấy cổ chỉ vào một cái cỏ mọc ở ven đê, xong mấy cổ nói:

- Cái cây này là cô áo vàng đó, ngày mai tỉnh dậy ra đây đốn đem về nhà trồng, cô áo vàng sẽ ở chơi với cô.

Xong tự nhiên tui tỉnh dậy không biết là gì. Tui chạy một mạch sang nhà Cô Năm, kể cho cô nghe về giấc mơ vừa rồi, xong thì cô nói:

- Ừ thì ngày mai con đi đốn cây đó về bỏ vào một cái chậu bằng đất nung nghen hông

- Dạ.

Tui cũng chẳng biết như thế nào nhưng tui nhớ hình như cái ruộng đó là ruộng hoang, nhưng đất thì của ông Ba Nhọ gần nhà tui. Miếng đất ông chê là khô cằn không trồng được gì, nên ông để đó không trồng trọt gì hết. Tôi cuối cùng cũng tìm được cái cây, nhưng lạ thiệt trong mơ tui đâu thấy cái cây có bông, sao tự nhiên ra đây tui thấy nó có mấy cái bông nhỏ nhỏ màu vàng chanh. Tôi đang phân vân không biết phải hông thì như ai đó nhập vô tui vậy, bứng cái cây bỏ trong chậu đem về nhà Cô Năm. Cô Năm đang ngồi hút thuốc tỉa mấy cái cây trước cửa nhà, thì tui bưng cái chậu về. Thấy tui cô năm nói:

- Ý con đừng đem nó vô đây, hãy ôm cái chậu về bỏ ngoài vườn nhà con đó. Xong rồi quay lại đây cô nói cho nghe.

Tui làm như lời Cô Năm xong lại chạy hụt hơi sang nhà cô. Vừa gặp cô thì cô kêu:

- Con ra sau nhà lấy cô ly nước cái coi Lý.

Tui lại chạy ra sau nhà bưng cái ly nước vừa múc trong lu nước mưa chạy ra cho cô. Cô cầm ly nước ực một cái xong cô nói:

- Con nghe cho kỹ nè, mỗi ngày con về đốt nhang như mọi lần con đốt nhang ở nhà cô vậy đó. Nhưng khi đốt nhang con nhớ khấn:

- Lạy ba mươi sáu nàng tổ Ngãi áo xanh, áo đỏ, áo vàng về đây chứng, lạy tổ Chà, tổ Miên, tổ Mọi, tổ Lèo, lạy Năm Ông Tà Đất, Ông tà Núi, Ông tà Sông, Ông tà Biển, Ông Rừng Ông Rú ở Năm Non Bảy Núi về chứng cho con.

- Dạ con nhớ rồi cô.

Tui trả lời.

#2 hiendde

    Quản Lý Viên

  • Quản-Lý
  • 6221 Bài viết:
  • 6933 thanks

Gửi vào 11/10/2011 - 01:16

HUYỀN THUẬT BÙA NGÃI

PHẦN HAI

NHỮNG GIẤC MƠ LẠ - XUẤT SƯ

Xong tui về làm đúng như lời Cô Năm đã dạy. Mấy hôm sau, khi ăn cơm xong tôi lại lăn ra cái võng nằm ngủ. Lần này tôi lại mơ thấy mấy cô gái hôm trước nhưng không thấy cô áo vàng đâu cả. Tui mới hỏi mấy cô:

- Ủa còn cái cô áo vàng đâu rồi, bộ hôm nay bận chuyện gì nên không đi chơi hả?

Cô áo xanh nhìn tui trả lời:

- Cô rước cổ về nhà rồi không nhớ sao hã cô. Bữa nay tụi tui đến kêu cô đi ra đây rước cô áo đỏ với tui về nè.

Tui không biết nên hỏi tiếp:

- Là sao tui không hiểu? Rước mấy cô mà rước ở đâu vậy? Mấy cô chỉ đi tui rước mấy cô về nhà ở chung với tui cho vui.

- Ừ cô đi theo tụi tui nha gần đây thôi hà.

Xong khoảng bốn cô nắm tay tui kéo đi. Chạy một hồi tui thấy hình như đây là cái nghĩa địa ở xóm trên. Cô áo xanh kéo tui lại một cái ụ đất cây cỏ mọc um tùm. Cô chỉ tay vô ụ đất mà nói:

- Đó cô thấy cái cây kia không?

- Cây nào nhiều quá làm sao tui biết được?

- Thôi để ngày mai cô ra thấy cây cỏ nào mọc bông thì cô bứng đem về.

Cô áo đỏ nói.

- Ừ thì vậy đi.

Cô áo tím trả lời.

Mấy bà đi hết còn tui ở lại với ai?

Cô áo trắng nói.

- Thì nói bả cho bả rước hết về ở chung cho vui đi.

Cô áo xanh nói tiếp.

- Ừ thì nhà bà ở đâu chỉ cho cổ biết đi cổ rước bà luôn.

Cô áo đỏ nói.

Xong cả bốn cô kéo tui đi qua một cái mộ khác. Cái mộ này cũng cũ rồi, nhưng có xây bằng gạch thẻ đàng hoàng. Cô áo trắng chỉ vào một cái lổ bên hông mộ mà nói:

- Cô ơi tui ở đây nè. Nhưng coi chừng nghen tui ở chung với ông Xà đó, coi chừng ổng cắn thì cô chết tươi à nghen.

Tự nhiên tui rùng mình thức dậy. Tui chạy qua nhà Cô Năm nói Cô Năm nghe. Xong Cô Năm tay thì cầm điếu thuốc rê mới quấn nói:

- Con cứ ra cái ụ đất lấy ba cái cây kia về trước đi, rồi ngày mốt cô với con đi lấy cái cây trong ổ rắn hổ.

Tui nghe theo lời cô chạy xe đạp ra chợ Huyện mua bốn cái chậu bằng đất tốn hết gần bốn đồng bạc. Xong sẵn đường tui tạt ngang cái nghĩa địa ở xóm trên. Gởi xe đạp ở nhà bác Hai Vành tui chạy vô trong. Trời ơi quá trời ụ đất biết chỗ nào mà tìm, tui tự nghĩ trong bụng, thì bây giờ đi theo cảm giác thôi. Đi một hồi tự nhiên tui dừng lại cái ụ đất gần mộ của ông Hai Chỉ. Tui có cảm giác lạ lắm. Tự nhiên tui đứng đó nhìn nhìn cái ụ đất hoài, bất giác tui mò mò trong đám cỏ mọc cao hơn đầu gối. Tui vừa mò vừa nghĩ trong bụng:

- Mấy cô muốn tui rước mấy cô về nhà, mà mấy cô không chỉ đường chỉ lối trong nghĩa địa này, nhiều ụ đất như vậy biết đâu mà tìm. Nếu mấy cô có linh thiệt thì mấy cô cho tui gặp đi, tui mới rước được.

Tự nhiên tui mò mò một hồi trong đám cỏ, thì thấy có ba cái cây có mấy cái bông nhìn như bông Mắc Cở nhưng màu bông lại là màu đỏ. Tui bứng cả ba cây về. Đi ra tới nhà bác Hai Vành lấy mấy cái chậu đất bỏ vô xong tui mới buộc miệng hỏi bác:

- Ủa bác bộ trong nghĩa địa này có ổ rắn hổ hã bác?

- Ai nói cho mày nghe vậy?

Bác hai ngạc nhiên hỏi.

- Thì con nghe người ta nói vậy đó.

Tôi trả lời.

- Ừ thì ngay mộ ông Sáu Cau có cái hang con rắn hổ nhưng nó dữ lắm, không ai dám tới gần hết. Ai cũng nói rắn ở mộ không bao giờ cắn người, nhưng tao thấy mấy mạng bị nó cắn chết rồi đó.

Nghe tới đây tự nhiên tui thấy sợ sợ nghĩ trong bụng ”không biết ngày mai có bị nó cắn không nữa, nó mà cắn mình cái là chết tươi”. Tui chào bác Hai tui đi về. Ngủ một giấc xong mai tính tiếp, nghĩ bụng vậy, nên tui về nhà bỏ mấy cái chậu sau vườn, kế bên cái chậu tui tìm được ngoài đồng. Tờ mờ sáng hôm sau đang ngủ tự nhiên Cô Năm kêu:

- Lý ơi dậy đi nè. Lý ơi Lý ơi sao ngủ như chết vậy.

- Dạ con ra liền để con rửa mặt đã.

Tui lấy nước trong lu rửa mặt xong chạy ra mở cửa, bà cô của tui hỏi:

- Ủa mày đi đâu mà sớm vậy mậy? mới có tờ mờ sáng hà?

- Đi công chuyện với Cô Năm.

Tui trả lời. Xong tui chạy ra ngoài sân thì thấy cô năm đã đợi ở đó, mà cô năm xách theo một con gà còn sống với một cái giỏ bằng đệm. Cô năm nói:

- Đi lẹ đi con từ đây lên nghĩa địa xóm trên lận đó.

- Dạ để con lấy xe đạp ra đã.

- Khỏi đi bộ thôi à mà con có đem cái chậu đất theo không?

- Dạ có

Xong tui với cô vừa đi vừa nói chuyện. Cô nói:

- Cái cây mà hôm bữa con tìm ở ngoài ruộng cái đó người ta kêu là Ngãi Vàng hay gọi Ngãi Ván cũng là nó luôn. Còn ba cái cây ở ngoài nghĩa địa con bứng đem về, cái cây mà có lá dẹp dài có bông màu đỏ là Ngãi Ngài. Cái cây có là nó chĩa ra như cái đuôi con cá, người ta kêu nó là Ngãi Bèo, còn cái cây lá cứng mà thân nó có gai đỏ là Ngãi Tích. Bữa nay mình đi hái là Ngãi Rắn. Mà Ngãi Rắn này nó độc lắm nghen con.

- Độc sao hã cô?

Tui thắc mắc hỏi.

- Ừ thì cái Ngãi này nó mọc trong tổ rắn ngoài nghĩa địa đó. Bình thường thì rắn ở mấy cái mộ không có cắn người ta đâu, nhưng khi có cái cây đó mọc trong tổ thì con rắn gặp ai cũng cắn hết, không ai dám đến gần nó hết đó.

- Ủa vậy sao hôm nay mình hái được hã cô?

Rít một hơi thuốc rê cô nói tiếp:

- Thì cô có cách của cô lát nữa rồi coi cô làm nè.

Nói một hồi thì hai thầy trò vô tới mộ của ông Sáu Cau. Cô lấy trong giỏ ra hai cây đèn cầy. Cô đốt lên xong cô lấy ba cây nhang ra cắm trước hang rắn. Cô lấy một con dao, cắt cổ con gà lấy cái dĩa hứng lấy tiết của con gà. Cô vừa hứng vừa nói:

- Lát nữa con lại khấn như vậy nè:

”Con tên là Nguyễn Thị Lý Sanh ngày.. tháng.. Năm 1968 con xin ông Xà hãy chứng cho con đến để cúng ông, mời ông ra uống máu gà” còn chuyện còn lại để cô. À mà nè nhớ nha hông khi thấy con rắn vừa bò ra khỏi ổ, thì con hái cái cây mọc ngay trước ổ nó nghen, xong rồi chạy ra ngoài đường liền.

Tui làm như lời cô năm dặn. Thiệt là lạ khấn xong thì con rắn bò ra liền, tui sợ chết khiếp luôn, tui thấy con rắn nó bò tới cái dĩa mà cô năm để ở xa cái ổ khoảng hơn chục mét. Tui không suy nghĩ nhổ nguyên cái cây mọc trước ổ xong, nhắm mắt chạy thẳng ra đường mà trong bụng nghĩ ”không biết nó có dí theo mình không?”. Chạy ra thì thấy cô năm đã đứng đó, tui bỏ cái cây vô chậu xong thì tui theo cô năm về. Đến nhà cô năm nói:

- Tụi không biết nó cứ nghĩ là chơi ngãi là phải hái cây cỏ về cúng, nhưng cô nói con nghe là Ngãi nó cũng như người vậy, phải tâm sự với nó xem nó như là bạn bè, phải chơi chung với nó thì khi có việc nhờ nó mới giúp được. Không phải bỏ ngãi là bỏ vô cây cỏ mà bất cứ cái gì cũng có thể bỏ ngãi được hết. Ngãi với Bùa nó cũng như nhau thôi, nhưng mỗi cái nó có cái lợi hại riêng của từng thứ, chứ không phải cái gì cũng hoàn thiện không có khuyết hết. Sau này con có thành Thầy Bà hay không là tùy con thôi, còn đây là cuốn sách của cô viết lại những cách bỏ ngãi và giải ngãi mà cô biết được giờ cô cho con.

Vừa nói cô vừa đưa cho tui cuốn tập mà màu giấy đã ngã vàng, sau này phải cẩn thận vì bùa ngãi rất phong phú người này cao còn có người khác cao hơn. Thôi con vô lạy tổ xong ra đây cô nói tiếp cho nghe. Tui chạy vô lấy ba cây nhang đốt cháy xong cắm lên bàn thờ nhà cô rồi chạy ra chỗ cô ngồi. Vừa quấn điếu thuốc rê cô vừa nói:

- Hai thằng kia nó về trên Sài Gòn hết rồi, cô nghe nói thằng Kiết nó theo học một ông thầy Bùa Lỗ Ban nào ở miệt Tây Ninh đó. Sau này con cẩn thận vì thằng đó nó mê tiền lắm nó không nghĩ đến tình nghĩa đồng sư đâu. Thôi con về trên đó đi. Cô hết dạy con rồi sau này số phận con như thế nào thì tùy ở con.

Sau lần đó vài hôm sau tui mua cho cô một gói thuốc rê và vài ba hộp sữa, tạm biệt cô để trở về Sài Gòn và dĩ nhiên tui cũng không quên đem theo mấy chậu ngãi.

#3 hiendde

    Quản Lý Viên

  • Quản-Lý
  • 6221 Bài viết:
  • 6933 thanks

Gửi vào 11/10/2011 - 01:18

HUYỀN THUẬT BÙA NGÃI

PHẦN BA

HUYNH MUỘI TƯƠNG TÀN

Tôi lên Sài Gòn ở gần bốn năm ngày nào cũng đọc chú tụng niệm cả. Năm đó tôi vừa được hai mươi hai tuổi, trong nhà có người anh đi làm ăn bên tận xứ Miên. Nhưng mỗi lần đi về thì tôi thấy ổng khác khác đi nhiều lắm, mà không biết chuyện làm ăn của ổng có gặp sự cố gì hay không. Đến một lần nọ ổng đi về nhà đòi cưới vợ. Má tôi hỏi ổng:

- Mày định cưới đứa nào mà sao từ hồi nào tới giờ tao đâu nghe mày nhắc đến bồ bịch gì đâu nè?

- Ừ mà ông định cưới cô nào vậy ông? Cô nào cưới được ông chắc như chuột sa hủ nếp quá hà.

Tôi cười xong nói tiếp:

- Ông nào giờ không có đi ăn chơi gì hết ráo, làm ăn xong nhiêu tiền cất hết, chắc để dành nuôi vợ quá hen.

- Thôi mày.. tao lấy vợ là chuyện của tao.

Má tôi sắp xếp một ngày để ổng dẫn vợ ổng về cho má tôi coi mắt. Hôm đó má tôi nấu nào là cà ri gà rồi, chiên chả giò.. nhiều thứ lắm. Tôi nghĩ trong bụng ”Chắc Má muốn con dâu rồi”. Bày đồ ăn xong tôi lại nhìn lịch buộc miệng nói:

- Ý chết! để đi mua đồ về cúng hôm nay là ngày mười sáu âm lịch.

- Mày cúng ai dậy Lý? Hôm nay đâu phải là ngày giỗ ba mày đâu? Má tôi hỏi.

- Dạ thì cúng cô hồn thôi, má ở nhà con đi ra chợ chút về liền hà.

Tôi chạy ra chợ mua gà nhưng nhờ bà bán cắt tiết, tôi chỉ cần tiết thôi, rồi mua đậu xanh, nếp, thịt ba rọi, huyết heo và dĩ nhiên là nhang với đèn cầy nữa. Xong tui chạy về nhà, chạy lên phòng tôi bày đồ cúng xuống đất. Đốt đèn cầy, nhang tôi khấn:

- Lạy ba mươi sáu Nàng Tổ Ngãi Áo Vàng, Áo Đỏ, Áo Xanh, Áo Tím, Áo Trắng. Lạy Chư Vị Tổ Lèo, Tổ Miên, Tổ Chà, Tổ Mọi. Lạy Năm Ông Tà Ở Ba Rừng Bảy Núi Hang Sâu, Về Chứng Cho Đệ Tử Nguyễn Thị Lý Dâng Thực Cúng Chư Vị.

Tôi ngồi trên phòng đợi đến khi nhang tàn. Vừa bước tới chân cầu thang tự nhiên cảm thấy lành lạnh sau ót, như cái lần đầu tiên tôi đốt nhang cúng ngãi ở nhà Cô Năm vậy. Tôi bước xuống cầu thang thì thấy mọi người đang ăn. Tự nhiên trong người tôi có một cảm giác bất an. Má tôi mới nói:

- Lý à xuống ngồi ăn với anh mày kìa. À mà kia là vợ sắp cưới của anh mày, lại chào chị đi.

- Chào chị.

Tôi vừa mở miệng nói thì người phụ nữ này ngước mặt lên, tôi thấy ở giữa trán người này có một lằn gân xanh nhìn rất lạ. Chợt trong đầu tôi có ý nghĩ: ”Không lẽ người đàn bà này chơi bùa ngãi à?” Nhưng tôi tự trấn an trong lòng. ”Chắc không có đâu chỉ tại mình đa nghi quá thôi”. Từ nãy giờ tôi quên để ý đến cái người mà người phụ nữ đó giới thiệu là anh của cô ta. Người này mặc đồ bà ba đen đầu thì vấn khăn rằn, nhưng nhìn mặt thì còn trẻ lắm mà mặc đồ như mấy ông già. Tối hôm đó tôi không sao ngủ được. Tôi lại ngồi tâm sự với mấy chậu ngải về chuyện hồi sáng. Tôi nói:

- Không biết anh Tư có bị trúng bùa ngãi gì không mà thấy ổng kỳ quá, còn người đàn bà kia và người mặc bộ bà ba đen nữa.

Tối hôm đó tôi đang nằm ngủ chợt như cảm thấy có người kêu tôi thức dậy. Trong mơ hồ tôi thấy các cô gái lại về ngồi xung quanh tui. Cô áo vàng nói:

- Anh cô bị người ta bỏ bùa rồi có cần tụi này giúp không?

- Thì có mình bả là bạn hà giúp bả đi! Cô áo đỏ nói.

- Nhưng người bỏ bùa là người quen của bả mà! Cô áo tím nói.

- Ai mà tui quen.. mấy cô nói rõ đi. Tôi nói.

- Thì cái người hồi đó học chung với cô đó. Cô áo trắng nói.

Tới đây tôi chợt tình giấc, những giấc mơ như thế này thì tôi thấy thường xuyên, mỗi lần tôi buồn bực chuyện gì thì các cô đều về nói chuyện với tôi trong mơ. Một ý nghĩ lóe lên trong đầu. ”không lẽ là anh Kiết.” Tôi quyết định về quê một chuyến để gặp cô Năm Tày.

Vừa gặp tôi cô năm khóc nói:

- Sao lâu quá con không về thăm cô.

- Thì giờ con về nè cô khỏe không cô?

- Ừ cũng bình thường thôi con à. Mà lần này con về đây nhờ cô chuyện gì phải hông?

- Dạ số là...

Tôi kể cho cô nghe về chuyện của anh Tư tôi và giấc mơ mà tôi gặp. Nghe xong cô năm nói:

- Con ở đây đi còn chuyện của thằng Kiết để cô lo cho.

- Cảm ơn cô.

Rồi tôi khăn gói về nhà cùa bà cô ở và có viết thư về cho gia đình hay rằng, tôi muốn ở đây chơi một thời gian gia đình đừng có lo.

#4 hiendde

    Quản Lý Viên

  • Quản-Lý
  • 6221 Bài viết:
  • 6933 thanks

Gửi vào 11/10/2011 - 01:20

HUYỀN THUẬT BÙA NGÃI

PHẦN BỐN

BỎ NGÃI RẮN DỨT TÌNH ĐỒNG SƯ

Mấy hôm sau nghe cô năm bị bệnh, ba chân bốn cẳng tôi chạy qua nhà cô năm, thấy cô năm nằm mà ho sù sụ. Tôi hỏi:

- Cô năm có sao không vậy?

- không sao đâu con à. Cái thằng Kiết này nó phản quá, bây giờ nó học ba bốn ông thầy bùa rồi nó không coi cô ra gì nữa hết. Nó cao tay lắm cô thử gở nhưng không được con à. Cô năm nói.

- Thôi cô cứ nghĩ cho khỏe để con lên Sài Gòn rồi con tính.

Thì ra cái người áo đen tôi gặp ở nhà là ông Kiết. Tôi đi xe đò về Sài Gòn mà lòng như lửa đốt. Đến Sài Gòn tôi chạy về nhà nghỉ ngơi một chút, thì nghe trên nhà có tiếng la của má tôi. Tôi chạy ra xem.

- Mày đem tiền đi nuôi con nhỏ, hôm bữa mày nghe lời nó về nhà sửa bàn thờ tổ tiên, đem cái thứ gì về thờ là sao?

Anh tôi trả lời:

- Tôi là chủ trong nhà, Chị Hai Chị Ba đi nước ngoài rồi, mọi chuyện lớn nhỏ tôi đều quyết định được, má không phải lo.

Tôi buồn lắm chạy thẳng một mạch lên lầu ngồi khóc. Tôi lại ngồi vừa khóc vừa kể cho mấy chậu ngãi nghe. Tôi cứ khóc và khóc một lúc thì thiếp đi.

- Dậy dậy dậy nè…

Trong tiềm thức có người giục tôi dậy. Khi đó tôi lại thấy các cô về ngồi quanh tôi.

- Ngày mai cô thấy một người bán rắn đi ngang qua nhà cô, thì cô ra mua một con, rồi bảo với họ là cô chỉ lấy bộ da và hai con mắt mà thôi. Cô áo xanh nói.

- Xong rồi cô mướn người ta rửa sạch đem may lại thành một cái túi, về để ở dưới chỗ ngồi của tôi. Cô áo trắng nói.

- Nhớ nghen hông đừng có làm sai. Còn hai con mắt thì cho con chó nhà cô ăn vào. Cái túi để dưới chỗ tôi ngồi khoảng bảy ngày sau, thì cô đem cho anh cô đựng tiền nhớ đấy. Cô áo trắng nói tiếp.

Tôi choàng tỉnh dậy thì đã gần ba giờ sáng. Pha một ly cà phê ngồi một lúc, thì có một ông bán rắn đi ngang tôi kêu ông ta vào.

- Có bán rắn hổ không chú? Tôi hỏi.

- Có chứ còn có một con nè bán rẻ cho cô tám chục đồng thôi. Ông trả lời.

- Mắc dữ vậy. Tôi chỉ cần bộ da với lại hai con mắt thôi, tôi còn có sáu chục đồng hà được không? Tôi hỏi.

- Ừ thì cũng được cô không lấy thịt à?

- Dạ Không.

Ông ngồi lột da con rắn móc mắt nó bỏ vào một cái bao nhỏ đưa cho tôi. Tôi nhờ bé Tám gần nhà rửa bộ da hết ba đồng cho ăn thêm kẹo lại tốn gần sáu đồng, rồi ra chợ cho người ta may thành cái túi. Tôi đem về để dưới chậu ngãi rắn khấn:

- Lạy Cô Áo Trắng Chốn Rừng Sâu Hang Thẳm. Lạy Chín Loài Rắn Dữ Chốn Núi Thẳm Mây Ngàn. Lạy Tổ Chà Tổ Miên, Tổ Mọi, Tổ Lèo, lạy Ông Xà Bà Xà Chốn Hang Cùng Hang Hẹp Về Cứu Giúp Chứng Minh Cho Con.

Tôi đốt ba cây nhang cắm vào chậu. Đem hai con mắt rắn xuống cho con chó ăn. Rồi quay lên phòng đọc sách. Thắm thoát bảy ngày đã qua. Đến đêm hôm đó cô áo trắng lại về trong mơ với tôi.

- Các cô khác đâu? Tôi hỏi.

- Họ đi làm việc cho cô rồi. À mà cô nhớ ngày mai kêu người phụ nữ với người đàn ông hôm nọ đến dùng cơm nha.

- Để làm gì?

- Ngày mai cô sẽ biết.

Tôi tỉnh dậy chạy xuống phòng anh tư kêu:

- Anh Tư ơi mai đi mời chị dâu qua ăn cơm nha với anh của chị dâu nữa.

- Ừ mà có chi hôn vậy?

- Thì lâu lâu mời ăn cơm hông được sao?

- Ừ mời thì mời.

Anh Tư trả lời với tôi.

Tôi đi chợ thật sớm mua đồ về nấu ăn. Nấu nướng xong lên phòng lấy cái túi bằng da rắn bỏ vào người. Khi người phụ nữ và ông Kiết đến, tôi ân cần mời vào trong nhà ăn cơm. Khi ăn tôi đưa cái túi cho anh Tư và nói:

- Nè quà của tôi tặng ông nè để dành cất tiền cho nhiều nghen.

- Ừ đưa đây hôm nay bày đặt quà cáp nữa hen. Anh tư trả lời.

Lúc này con chó nhà tôi cũng đang ở quanh đâu đó trong nhà. Ăn cơm xong tôi chạy lên phòng nằm đọc sách còn ở dưới nhà để mọi người trò chuyện. Tôi chưa ngủ nhưng trong mơ màng nghe có tiếng người:

- Khi con chó chạy đến hãy khấn trong miệng: Ông Tổ Xà Cô Tổ Ngãi Ở Năm Non Bảy Núi Theo Nhãn Xà Mà Về Hiển Oai Linh.

Tôi bừng tỉnh dậy. Chạy xuống vờ uống nước thì thấy con chó dang nằm dười gầm bàn tôi bèn khấn trong miệng:

- Ông Tổ Xà Cô Tổ Ngãi Ở Năm Non Bảy Núi Theo Nhãn Xà Mà Về Hiển Oai Linh.

Tự nhiên con chó lăn đùng ra kêu được mấy tiếng "ẳng ẳng" rồi chết tươi. Ông Kiết thấy vậy ngồi miệng lầm bầm gì đó, tự nhiên từ miệng con chó nguyên con rắn hổ ló cái đầu ra, anh tư tôi hoảng vía đập con rắn chết ngay. Ông Kiết thấy vậy vội đứng dậy kéo nguời đàn bà kìa về. Thời gian sau tôi thấy anh tôi trở lại bình thường biết lo cho gia đình hơn và không còn quen người đàn bà đó nữa. Một hôm tôi mơ thấy mấy cô gái ấy lại về nói với tôi rằng:

- Chúng tôi giết con chó để cô khỏi mang nghiệp và cũng là lời cảnh cáo đến ông thầy kia, nếu như không muốn giống như con chó.

Từ rày về sau có chuyện gì buồn thì nói chúng tôi sẽ giúp cô cho đừng có lo, mà nhớ cúng với lại tâm sự với chúng tôi nghen hông. Thôi ngủ đi không làm phiền cô chúng tôi đi đây.

#5 hiendde

    Quản Lý Viên

  • Quản-Lý
  • 6221 Bài viết:
  • 6933 thanks

Gửi vào 11/10/2011 - 01:22

HUYỀN THUẬT BÙA NGÃI

PHẦN NĂM

VÌ TIỀN QUÊN TÌNH NGHĨA

Sau lần chạm mặt với ông Kiết rồi, tôi chợt nghĩ trong lòng ”Người không vì mình sẽ bị trời tru đất diệt” nên tôi quyết lòng tìm cách trả thù về chuyện của anh Tư. Tôi lại trở về dưới Soc’S Bai để hỏi Cô Năm. Lặn lội ngồi xe đò hơn bảy tiếng thì tôi cũng đến nơi. Khi vừa đi vào Soc thì tôi nghe những người nơi đầu Soc nói rằng Cô Năm dạo này tính tình kỳ lắm, ban đêm cô thường đi lang thang trong Nghĩa Địa ở xóm trên có một mình, đi từ tối đến sáng thì lăn ra ngủ ở đầu Nghĩa Địa, nhiều khi phải nhờ những người xóm trên khiêng cô về. Tôi về nhà cất đồ xong vội vã chạy đến nhà cô năm xem thực hư thế nào. Vừa thấy tôi Cô năm liền trốn xuống gầm bàn, tay thì cầm điếu thuốc rê đang cháy dở mặt mày xanh xao đến thê thảm. Tôi không cầm được nước mắt đứng ngoài nói vọng vào:

- Cô Năm ơi cô sao vậy cô Năm? Con là Lý nè cô Năm con về thăm cô nè…

- Đi … đi…. tao không biết mày là ai hết đi khuất mắt tao đi… Cô năm la lên.

Nước mắt tôi cứ chảy dài không biết chuyện gì xảy ra với cô. Vừa đi về vừa nghĩ trong lòng không biết tại sao cô lại bị như vậy. Tôi hỏi cô tôi:

- Cô Năm nhà ở cây Thốt Nốt trong Soc mình bị sao vậy cô Kin?

- Ừ thì gần năm nay rồi, từ đợt trước mày về xong lên lại Sài Gòn là khoảng tháng sau, tự nhiên bả như vậy đó. Bả không nói chuyện với ai mà chỉ trốn trong nhà có một mình, đến tối thì lang thang ngoài nghĩa địa. cô Kin trả lờ.i

- Sao kỳ vậy? Lần trước khi con lên Cô Năm nói rằng chỉ bị ho nhẹ thôi mà tại sao lại xảy ra được?

- Thì tao có biết gì đâu. À mà tao nghe nói khoảng mấy tháng trước có cái ông nào xuống thăm bả, rồi từ ngày ổng đi thấy bả bớt đi nhiều lắm, nhưng mấy tháng nay lại trở bệnh lại thiệt là tội

Hốp ngụm nước xong cô Kin nói tiếp:

- Hôm bữa bã còn đập phá đồ trong nhà nữa kìa, nhìn bã như bị ma nhập vậy đó ghê quá.

- Làm gì có ma quỷ chứ tại bả bệnh đó thôi. Tôi trả lời với cô Kin để trấn an cô.

- Thôi vô ăn cơm đi. Cô Kin nói

- Dạ.

Ăn cơm xong tôi lại đến nhà cô năm, nhưng lần này tôi không để cô thấy tôi nên đi bọc ra sau hè. Đến cái nhà lụp xụp năm nào tôi đốt nhang cúng ngãi. Tôi trốn trong đó lấy cả bó nhang đốt lên cắm vào từng chậu miệng tôi thì khấn:

- Chư Vị Khuất Mặt Khuất Mày. Con Lạy 36 Cô Tổ Ngãi. Con Lạy 36 Ông Xà Bà Xà. Con Lạy Năm Ông Tà Sông Tà Suối Tà Núi Tà Rừng Tà Non Tà Rú. Con Lạy Sơn Thần Thổ Địa Hà Bá Về Chứng Cho Con Cúng Các Nàng Ngãi Xinh Ngãi Đẹp Ngãi Duyên Ngãi Dáng...Khấn xong thì tôi đi về nhà ngủ chừng khoảng chín hay mười giờ tối gì đó. Đang nằm trên võng thiu thiu ngủ tự nhiên tôi thấy có bốn người đàn ông mặt đằng đằng sát khí chạy đến chỗ tôi nói:

- Nhà đó là nhà của tao.Chúng tao theo lệnh của chủ tao đến ám bà già đó, mày khôn hồn đừng xen vào. Một trong bốn người nói với tôi.

- Nhưng chủ của các người là ai bà già đó là thầy tôi. Tôi trả lời.

Đột nhiên bốn người đó biến mất và có những chữ bùa bay lờn vờn trên đầu tôi. Lúc này tôi giật mình tỉnh giấc. Tôi nghĩ chắc đó là do tôi mơ vì quá thương cô Năm mà thôi. Ở Soc khoảng bốn ngày thì tôi trở về Sài Gòn. “Hôm nay trời đẹp quá” tôi tự nghĩ như vậy nên làm ly cà phê ra ngồi trước nhà. Có một người đàn ông ăn mặc rất lịch sự đeo theo một cái giỏ nhìn cũng ra dáng là một người đàng hoàng. Tôi vừa định hỏi ông ta kiếm ai thì ông ta đã gọi:

- Bé Lý ơi có ở nhà không Bé Lý?

- Ông là ai kiếm tôi có chuyện gì không nè? Tôi trả lời.

- Tôi là người quen của cô Năm Tày ở Soc’S Bai nè. Người đàn ông đáp.

Tôi chạy ra mở cửa mà không biết có chuyện gì. Người đàn ông gặp tôi chợt buộc miệng nói:

- Không ngờ bã có một đệ tử cao tay như vậy à nhưng sao cô không làm thầy bà đi?

- Ý ông là sao tui không hiểu? Tôi vờ như không biết chuyện gì.

- Cô không cần phải giấu, từ lúc gặp cô tôi đã biết cô là một người nuôi ngãi rất cao tay. Người đàn ông đáp.

- Đây là lá thư mà lần đó tôi về dưới thăm bà Năm bả nhờ tui giao lại cho cô. Người đàn ông nói tiếp.

- Cô Năm bị bệnh gần cả năm rồi làm sao viết thư được chớ? Tôi ngạc nhiên hỏi.

- Tin hay không là tùy cô. Người đàn ông nói.

- Tôi lặn lội từ dưới miệt Chà Kha lên Soc là để chữa cho bả, nhưng không biết cái thằng kia nó bỏ bùa gì, và cách bỏ như thế nào nên tôi cũng chịu.

Ông ta nói tiếp:

- Thôi cô đọc thư đi, lần đó tôi cứu bả tỉnh được có mấy ngày, bả viết cho cô đó còn bây giờ tôi đi về Chà Kha đây không thôi không kịp xe. Chào cô. Người đàn ông nói.

- Cảm ơn thầy, có mấy đồng tôi gởi thầy về xe.

Tôi đáp lại rồi móc túi ra đưa cho ông ta mười đồng bạc. Người đàn ông nhận tiền rồi quay đi, còn tôi mở lá thứ ra đọc. Cô Năm viết: "Cô viết cho Lý mấy chữ để con khỏi lo cho cô. Tại vì lần đó cô muốn giúp con nhưng không ngờ cô lại bị phản lại nên cô phải lãnh chịu. Con đừng nghĩ cách giúp cô vì bây giờ cô chỉ có mình con là đệ tử thôi. Con à thằng Kiết nó không trực tiếp bỏ bùa như con nghĩ đâu, mà nó cùng một người khác bỏ bùa anh Tư của con đó, tuy rằng nó chịu dừng tay nhưng người kia không chịu. Tuy anh con có giảm nhưng vẫn còn bùa trong người của nó. Con hãy cẩn thận nghen Lý. Cô Năm của con".

Tôi đọc xong tự nhiên nước mắt cứ chảy dài. Cô năm thương tôi quá nhưng tôi lại không giúp gì được cô Năm. Tôi nghĩ trong lòng "Nhất định mình phải cho hai thằng cha thầy bùa đó biết tay".

#6 hiendde

    Quản Lý Viên

  • Quản-Lý
  • 6221 Bài viết:
  • 6933 thanks

Gửi vào 11/10/2011 - 01:24

HUYỀN THUẬT BÙA NGÃI

PHẦN SÁU

BÙA NGÃI HỢP NHẤT BỎ NGÃI TÌNH BÙA YÊU

Tôi đi vào nhà lục cuốn sổ điện thoại của tôi gọi cho ông Tư Khánh, một thầy bùa của Năm Ông mà tôi quen hồi mấy tháng trước.

Vừa nhấc máy lên tôi vừa quay số:

- A lô ai vậy? Đầu dây bên kia nói.

- Dạ cho tôi gặp chú Tư Khánh. Tôi nói.

- Ừ Tư Khánh đây mà ai vậy? Ông Khánh đáp

- Dạ tôi là Bé Lý nè, chú đang ở nhà hã tôi chạy qua nhờ chú chút chuyện nha.

- Ừ qua đây đi. Ông Khánh trả lời.

Tôi cúp máy ra lấy xe đạp chạy một mạch qua nhà ông Khánh. Tuy ông biết về bùa Năm Ông, nhưng ông không ra làm thầy bà cũng như tôi, nên hai người chúng tôi xem nhau như anh em vậy. Đến nhà thì tôi thấy ông đang ngồi ở trước cửa, tướng thì gầy trơ xương mặc cái quần tà lỏn mà rít từng hơi thuốc lào.

- Có chuyện gì không Lý? Vừa thấy tôi ổng liền hỏi.

- À chuyện của Thầy tôi mà. Tôi đáp.

- Nè chú đọc lá thư đi.

Tôi vừa nói vừa móc lá thư của cô năm gởi cho tôi đưa cho ổng coi.

- Ừ chuyện này hã? Ổng hỏi.

- Chú có giúp được không? Tôi nóng lòng hỏi.

- Thì được nhưng em phải cho tôi biết tên tuổi của người đàn bà hồi đó anh Tư em quen chứ? Ổng đáp.

- Sao kỳ vậy? Tôi ngạc nhiên hỏi:

- Tự nhiên thầy tôi bị bỏ bùa mà phải lấy tên tuổi của người đàn bà kia?

- Thì thầy em muốn gở bùa cho anh Tư em, nên mới bị như vậy.

Rít hơi thuốc Lào ổng nói tiếp:

- Nên bây giờ phải gở dứt cho anh tư em, thì Thầy em mới khỏi được, quan hệ cộng sanh mà em.

- Dạ để tôi xem đã. Tôi trả lời.

Hôm sau tôi gặp anh Tư tôi ở nhà, tôi mới hỏi:

- Anh Tư cái chị hôm bữa anh quen tên gì vậy?

- Thì tên thiệt là Nguyễn Thị Thu Hồng

- Mà anh quen người ta anh biết ngày sanh tháng đẻ của người ta hông vậy? Tôi vừa hỏi vừa giỡn.

- Ai nói mày tao không biết.

Anh tỏ vẻ bực mình.

- Thì sanh ngày... tháng 7 năm 1952 chứ nhiêu.

- Ông có chắc không?

- Tao coi giấy tờ đàng hoàng đó mày.

- Cám ơn ông nghen.

- Ũa mày hỏi chi vậy mậy? Ổng hỏi lại tôi.

- Thì hỏi cho biết thôi hông được hả? Tôii đáp.

Không cần đợi ổng trả lời tôi bắn qua nhà ông Khánh liền. Ông khánh kêu tôi ghi ra tờ giấy xong ổng bấm tính cái gì đó, ổng ghi vào xong lấy tờ giấy đặt dưới cái lư hương nhà ổng. Quay qua ổng nói:

- Rồi bây giờ tôi sên cho em lá bùa, đem về kêu anh em bỏ vào túi một lá, còn lá kia đem đốt trước cửa nhà nghen hông.

- Dạ.

Tôi về nhà đưa cho ông anh Tư và không quên kèm theo lời dặn:

- Nè bùa bình an đó nhớ làm theo lời em nói nghen.

- Ừ cám ơn mày

Anh Tư tôi nói mà không chút nghi ngờ gì.

Hôm sau tôi lên trên phòng anh Tư, tôi nghĩ trong bụng ”không biết bùa ông Khánh cho có chắc ăn không thôi thì để mình làm thêm cho chắc” vừa nghĩ tôi vửa lục lấy tấm hình của người đàn bà hôm nọ. Có hình trong tay tôi chay ra chợ mua máu gà trống rồi chỉ đỏ chỉ vàng rồi thịt heo thịt bò đem về chạy lên phòng bày ra cúng mà khấn trong bụng:

- Lạy ba mươi sáu Nàng Tổ Ngãi Cô Áo Xanh, Áo Đỏ, Áo Tím, Áo Vàng, Áo Trắng. Lạy Tổ Chà, Tổ Miên, Tổ Mọi, Tổ Lèo. Lạy Các Ông, Các Bà, Các Cha, Các Mẹ, Các Cậu, Các Cô. Lạy Sơn Thần Thổ Địa Hà Bá Bốn Sông Bảy Núi Rừng Rú Hang Sâu, về chứng con cúng Thực Năm Nàng Ngãi Cùng Chư Vị.

Khấn xong tôi đốt nhang cắm vào Năm chậu Ngãi. Xong đâu vào đó tôi xuống dưới nhà ăn cơm. Tối hôm đó khi tôi đang ngủ thì năm cô gái lại hiện về trong tiềm thức của tôi.

- Có chuyện gì mà kêu chúng tôi về vậy? Cô áo đỏ nói.

- Thì chuyện của anh tôi đó mà. Tôi trả lời.

- Lại bị người ta bỏ bùa nữa hả? Cô áo đỏ nói.

- Không nhưng lần đó chưa dứt hẳn. Tôi trả lời:

- Tôi muốn bỏ ngãi tình cho người đàn bà đó được không? Tôi hỏi.

- Để không ai theo bả hay mọi người theo bả vậy? Cô áo xanh vừa cười vừa nói.

- Để không ai theo bả với cho lão thầy kia một bài học. Tôi đáp.

- Ừ được rồi. Cô áo vàng nói:

- Ngày mai cô lấy hình của người đàn bà đó bỏ dưới chỗ tôi ngồi mỗi ngày cô khấn vậy nè:

”Ông Ngài Bà Ngài Bay Khắp Năm Non Bảy Núi Bay Khắp Hang Cùng Hang Sâu Rừng Rú Âm U Bất Tử Theo Về Mà Độ Cho Con Làm Chuyện Tình Duyên Của Người Dưới Chân Ông Ngài Bà Ngài.” Và nếu thấy có bướm bay trong phòng thì đừng đuổi đi nghen hông.

- Tôi biết rồi cảm ơn mấy cô hen.

Tôi đáp xong thì tỉnh giấc. Rồi làm theo như lời mấy cô ấy dặn khoảng hơn hai tuần, thì tự nhiên anh tôi về nói với tôi:

- Mày biết chuyện gì hôn Lý?

- Chuyện gì ông chưa nói làm sao tôi biết được?

- Thu Hồng hồi đó tao quen đó.

- Ừ thì sao? Tôi trả lời.

- Tự nhiên không biết nó bị ai bỏ nữa mà uống thuốc tự tử rồi. Ổng đáp.

- Vậy hã? Tôi ngạc nhiên hỏi.

- Hồi sáng tao di ngang nhà bả thấy người ta khiêng xác ra nè.

Ổng nói xong thì tôi chạy lên phòng nhấc chậu cây lên định lấy tấm hình ra, thì cảnh tượng làm tôi hết hồn. Cái tấm hình mới để có hai tuần mà tự nhiên bị con gì cắn nát hết, có mấy con Ngài vàng đậu trên cái cây ngãi của tôi nữa. Tối hôm đó tôi ăn cơm xong trở về phòng, thì thấy ba con Ngài ban sáng đã chết rồi, tôi hốt xác chúng đốt đi cùng với tấm hình mà trong lòng thì sợ lắm. Trong đêm đó tôi ngủ thì mấy cô gái lại hiện về cô áo vàng nói:

- Như ý của cô rồi nhé, chúng tôi đi chơi tiếp đây, à 16 tháng này là ngày sanh của cô áo tím đó, nhớ mua đồ nhiều để chúng tôi ăn nghen, thôi chào cô chúng tôi đi à.

Tôi vừa định kêu thì mấy cô ấy đã chạy đâu mất tiêu. Tôi giật mình tỉnh giấc một lúc thì lại ngủ thiếp đi lúc nào không biết.


Phạm Hòa Khánh

Thanked by 5 Members:

#7 maria

    Hội viên mới

  • Hội Viên mới
  • 7 Bài viết:
  • 0 thanks

Gửi vào 16/12/2011 - 07:44

bac hiendde viet tiep di bac!!!

#8 hiendde

    Quản Lý Viên

  • Quản-Lý
  • 6221 Bài viết:
  • 6933 thanks

Gửi vào 16/12/2011 - 23:31

Tác giả Phạm Hòa Khánh.

Sửa bởi hiendde: 02/08/2012 - 20:50


Thanked by 1 Member:

#9 xiuhac

    Kiền viên

  • Hội Viên TVLS
  • PipPipPip
  • 1450 Bài viết:
  • 975 thanks

Gửi vào 11/10/2017 - 23:51

vô tình đọc được bài nên trên diễn đàn rất là hay, tiết là tác giả không viết tiếp nữa

Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký hội viên để đọc nội dung đã ẩn

, từ ngày biết tới những chuyên này và nghe các thầy pháp nói về các loại bùa ngãi thì em thấy chúng đều vô hại, chỉ do cách các thầy xấu sử dụng mà khiến cho nhiều người có cái nhìn không tốt về chúng.
Bác nào có biết mấy bài viết như thế này xin giới thiệu cho cháu đọc với ạ, cháu xin cảm ơn.

Sửa bởi xiuhac: 12/10/2017 - 00:11







Similar Topics Collapse

1 người đang đọc chủ đề này

0 Hội viên, 1 khách, 0 Hội viên ẩn


Liên kết nhanh

 Tử Vi |  Tử Bình |  Kinh Dịch |  Quái Tượng Huyền Cơ |  Mai Hoa Dịch Số |  Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Địa Lý Phong Thủy |  Thái Ất - Lục Nhâm - Độn Giáp |  Bát Tự Hà Lạc |  Nhân Tướng Học |  Mệnh Lý Tổng Quát |  Bói Bài - Đoán Điềm - Giải Mộng - Số |  Khoa Học Huyền Bí |  Y Học Thường Thức |  Văn Hoá - Phong Tục - Tín Ngưỡng Dân Gian |  Thiên Văn - Lịch Pháp |  Tử Vi Nghiệm Lý |  TẠP CHÍ KHOA HỌC HUYỀN BÍ TRƯỚC 1975 |
 Coi Tử Vi |  Coi Tử Bình - Tứ Trụ |  Coi Bát Tự Hà Lạc |  Coi Địa Lý Phong Thủy |  Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Coi Nhân Tướng Mệnh |  Nhờ Coi Quẻ |  Nhờ Coi Ngày |
 Bảo Trợ & Hoạt Động |  Thông Báo |  Báo Tin |  Liên Lạc Ban Điều Hành |  Góp Ý |
 Ghi Danh Học |  Lớp Học Tử Vi Đẩu Số |  Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý |  Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở |  Sách Dịch Lý |  Sách Tử Vi |  Sách Tướng Học |  Sách Phong Thuỷ |  Sách Tam Thức |  Sách Tử Bình - Bát Tự |  Sách Huyền Thuật |
 Linh Tinh |  Gặp Gỡ - Giao Lưu |  Giải Trí |  Vườn Thơ |  Vài Dòng Tản Mạn... |  Nguồn Sống Tươi Đẹp |  Trưng bày - Giới thiệu |  

Trình ứng dụng hỗ trợ:   An Sao Tử Vi  An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi |   Quỷ Cốc Toán Mệnh  Quỷ Cốc Toán Mệnh |   Tử Bình Tứ Trụ  Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản |   Quẻ Mai Hoa Dịch Số  Quẻ Mai Hoa Dịch Số |   Bát Tự Hà Lạc  Bát Tự Hà Lạc |   Thái Ât Thần Số  Thái Ât Thần Số |   Căn Duyên Tiền Định  Căn Duyên Tiền Định |   Cao Ly Đầu Hình  Cao Ly Đầu Hình |   Âm Lịch  Âm Lịch |   Xem Ngày  Xem Ngày |   Lịch Vạn Niên  Lịch Vạn Niên |   So Tuổi Vợ Chồng  So Tuổi Vợ Chồng |   Bát Trạch  Bát Trạch |