Jump to content

Advertisements




Chuyện của lão Nguyên

lão Nguyên

2 replies to this topic

#1 huong84

    Hội viên mới

  • Hội Viên mới
  • 8 Bài viết:
  • 3 thanks

Gửi vào 21/12/2014 - 18:54

Đọc truyện và thơ của lão ấy hay quá, tôi mạo muội share lên đây để cộng đồng ta được thưởng thức.



"Nguyên, trong những Status hay entry, tưởng bỗ bã, suồng sã, tợn tạo, tục nữa, nhưng đằng sau những dòng chữ ngắn ngủi là một bầu tâm cảm trước thế sự xa gần, trong tư cách một công dân, nhưng trên hết và sau cùng, là ý thức làm người. Đọc, biết người viết yêu cuộc đời này lắm, thương cuộc đời này lắm, văng tục vào mặt đời cũng vì một sự biết yêu biết thương này.

Đấy là tố chất đầu tiên của một người muốn tận hiến mình cho nghệ thuật. Nguyên là họa sĩ, nhưng Nguyên không viết theo kiểu người có một nghề khác tạt ngang văn chương, quăng cho văn chương đôi ba mảnh tâm tình, đôi ba mẩu tài không dùng hết trong nghề, như một cách thí xả. Đọc lại trọn vẹn blog, dễ nhận ra ở đó một tâm thái nghệ thuật nghiêm cẩn và đa diện.

Nghịch ngợm, phá phách, tinh quái đến điều là Nguyên ở các entry viết về bè bạn. Chuyện là của riêng, mà viết ra khiến người không can dự phải đọc không dứt được, thế có nghĩa là tài. Thế có nghĩa là người viết đã mở được cửa cho đời vào. Những "y và những gã", những "hiệp hội sản xuất bàn là", đọc rồi cứ nghĩ chỉ cần công bố rộng nữa rộng mãi là giúp khối người khỏi phải đi tới các lớp dưỡng sinh tập nhe răng. Chữ nghĩa của người viết ở đây hệt như nhất dương chỉ, cù nhẹ một cái là khiến bao nhiêu cơ quan đoàn thể trong người đọc nhất loạt khởi động tập trung vào một tư thái duy nhất: cười.

Không có nội lực bằng thế, nhưng người có thể kể chuyện hài, viết hài hài thì cũng chẳng hẳn là khó kiếm. Tuy nhiên, hài được, với cả một chủ ý nghệ thuật thì cực khó. Tôi, tôi thử chán ra rồi. Chịu.

Điều ấy, Nguyên đã thể hiện trọn vẹn trong nhiều entry, khi có khi không được chú là truyện ngắn. Và ở đó, cái hài quay về điểm khởi hành: nỗi đau đời, của một kẻ trời sinh bắt phải biết thương đời."

( trích: Lê Minh Hà - nhà thơ - nhà văn)

Thanked by 1 Member:

#2 huong84

    Hội viên mới

  • Hội Viên mới
  • 8 Bài viết:
  • 3 thanks

Gửi vào 21/12/2014 - 19:13

Truyện 1: Y VÀ HẮN.

Y và hắn lủng lẳng chưa vợ giữa một đám có vợ.

Đi nhậu, đương nhiên y và hắn sẽ ung dung ngồi tận cuối hiệp. Đám có vợ ngược lại, nhấp nhổm vì tiếng réo điện thoại vợ gọi.

Lý do về muộn của những kẻ có vợ thường giống nhau, quanh đi quẩn lại thì cũng cơ quan liên hoan, đi tiếp đối tác,… hay tắc đường. Mấy mụ vợ cũng thừa biết đang nghe nói điêu, nhưng thôi thì làm bộ tin, gọi điện hỏi chẳng qua cho mấy gã chồng biết chừng mà về.

Y từng chứng kiến có gã đang nhậu thì vợ gọi đến, sợ ở trong quán sẽ ồn, lộ,… liền chui vào toilet đóng kín cửa trả lời; vợ đâm nghi, hỏi hay đang nằm nhà nghỉ ôm con nào, nên mới yên ắng thế. Cái gã đấy mặt mũi xanh xám, chui khỏi toilet, chạy..., chẳng kịp chào.

Y và hắn lúc ấy chỉ cười, tủm và nhạt.

Đêm. Y, hắn - hai người tự do - đi nhậu, bất kể giờ, chả phải xin ai, thung dung giữa trần gian. Tiêu sái không tả xiết!

Gật gù bên nồi lẩu, gắp, cụng; y và hắn bàn chuyện đạo chuyện đời, thế thái nhân tình đến thời sự quốc tế,… thỉnh thoảng nghếch nhìn loài người. Các đôi tình nhân đi chơi khuya ghé quán ăn, quắp nhau, cấu véo dí da dí dủm. Y bảo:

"Thánh Khổng dạy: Nam nữ thụ thụ bất thân, mà cái lũ này cứ giai ôm gái ủ ngoài đường xá…! Suy đồi! Suy đồi!"

Hắn chép miệng:

"Than ôi thuần phong mỹ tục, còn đâu!"

Y bảo:

"Thế hệ chúng mình đạo đức kỉ cương!"

Hắn ngán ngẩm:

"Bọn trẻ bây giờ loạn!"

Cứ thế, y và hắn mỗi người một câu - một ly, xót xa cái văn hóa yêu đương nước nhà.

Anh chim cu ngồi bàn bên mải mê cắm đầu chăm sóc chị chim cu. Y ngứa mắt:

"Gắp gắp với chả bón bón! Đàn ông mà lụy mà hầu đàn bà, hèn!"

Hắn gật gù:

"Nam nhi là cứ phải như bọn mình, đầu vục nồi chân ghếch ghế!"

Y đáp:

"Chứ lại…!"

Cụng.

Hắn khoát tay, cao giọng:

"Đường đường như t*o với m*y, mà chẳng con nào biết chọn yêu, mới thấy tầm nhìn của đàn bà vừa nông vừa ngắn.

Y nhìn mấy em xinh xinh bàn bên, bĩu môi:

"Có mắt như mù!" - rồi quay sang hắn, tuyên bố - "t*o *** làm sao yêu nổi cái lũ óc nhỏ như quả nho!"

Hắn vỗ đùi đánh đét:

"m*y nói như triết học!" - lại ghé mắt nhìn mấy em xinh xinh bàn bên, rồi quay sang y hắn tuyên bố - "Khối đứa nhỏ dãi vì bọn mình, m*y ạ!".

Y và hắn lại cụng. Thần thái thoát tục, như hai ông tiên

.

Y VÀ HẮN VÀ ...EM.

.

Y và hắn vẫn nhậu đêm, vẫn đầu vục nồi chân ghếch ghế, vẫn thoát tục như hai ông tiên cho đến cái ngày… hắn gặp em!

Mặt em y chẳng biết. Theo lời hắn kể thì hắn quen em được chừng hai tuần. Đang cưa. Em chưa nhận lời, nhưng tỏ ra cũng mặn mà. Hắn say sưa: em thế này em thế nọ,… em cái lọ em cái chai… em hiền dịu đoan trang, em là sương giữa dòng đời ô trọc… Buổi nào chưa ngâm đủ tên em 50 lần, buổi đấy hắn chẳng thể yên.

Y ngáp. Than ôi! Tri tri với chả kỷ kỷ…!

Hắn mở điện thoại: "Này, xem này, toàn tin nhắn của nàng!"

Y hờ hững đọc dãy tin hắn lưu, thấy toàn nói năng vẩn vơ gần xa, rõ phường trần tục! Hắn ngồi bên, mồm thỉnh thoảng điểm: "Hay không?", "Nàng nhắn ý nghĩa không?"... Y khinh quá. Muốn chửi đồ đần, dở hơi, ngớ ngẩn, đao...

Mà tại sao cơ chứ? Tại làm sao hắn có thể đi yêu, trong khi y còn cô độc!!!

.

Hắn đi Đới. Tự nhiên y nẩy ra,... Xem nào... cầm điện thoại hắn vứt trên bàn, y sửa tên y thành tên em, còn tên em thêm một dấu chấm(.) phía đầu. Thế là khu biệt tên em thật và tên em giả. Hắn vốn loài lơ mơ, lại đang có men, đợi nhận ra được thì còn khướt!

Hắn trở lại, y đưa trả máy, rồi chia tay.



Y về. 2 giờ sáng. Áng chừng hắn cũng đã tới nhà. Giờ là lúc nhắn tin cho hắn. (tất nhiên tin nhắn này trong máy hắn sẽ mang tên em).

"Anh da di ngu chua?"

Y hồi hộp, mong sao hắn trả lời bằng bấm reply.

Nửa phút, rồi tin nhắn lại:

"Anh chua. Em cung chua ngu a? Em biet khong, anh dang nghi den mot nguoi con gai…"

*** cắn rồi! - Y nhắn tiếp:

"Nguoi con gai nao the ah?"

Hắn reply:

"Nguoi con gai day em biet ro lam. Con ro hon anh!"

Á à, sến oặt. Y nhắn:

"Em lam sao biet duoc! Nhung anh dung uong ruou nhieu nhe vi dem lanh roi"

Hắn reply:

"2 tuan nay anh khong he uong 1 giot. vi anh biet co 1 nguoi con gai khong muon anh uong! Nguoi day vo cung dang yeu va diu dang va xinh xan "

Y cười thầm, nghĩ đến hai chai Lúa mới y và hắn vừa tu, rồi nhắn đoạn thơ:

"Mat dat con gai chong – Bau troi con mua gio – Bao gio anh dau kho – Hay tim den voi em"

Mười lăm giây sau, điện thoại réo. Y gạt máy, không nghe.

Hắn nhắn tin:

"Vi sao em khong nghe may?"

Thế là chưa lộ. Y nhắn:

"Anh dung goi, em khong nghe dien thoai vi nha dang ngu, nhung em cung muon anh nhan tin thoi. Co nhung dieu em kho noi bang loi. Anh hieu vi sao chu?"

Hắn reply:

"Anh yeu em!"

Y nhắn:

"Anh ngu ngon va mo dep nhe!"

Hắn reply:

"em thuong yeu, ngu ngon em nhe. Anh van cam thay hanh phuc vo cung, du em chua tra loi anh."

Y tắt máy. Ngủ.

Đêm nay hắn ở thiên đường.



Sáng, y mở điện thoại. Lại có tin nhắn:

"Anh khong ngu noi em ah. Chuc em mot ngay voi nhung dieu tuyet voi. Anh yeu em vo cung em biet khong? Anh se doi em hieu ra dieu ay!"

Rồi lại tin nhắn:

"Em la nguoi con gai hien diu trong sang dep de nhat ma trong doi anh duoc biet!"

Giang hồ hiểm ác lắm con ạ! Mà thôi, cũng đến lúc cho con tỉnh mộng. Y nhắn:

"Anh yeu, dung nghi ve em tot the! Deo co zai la em phat ro!"

Một phút, điện thoại réo. Là hắn

Y biết điều sẽ nghe. Gạt máy. Bỏ qua.

Tin nhắn… tin nhắn, lại tin nhắn...

Chẳng mở đọc, y cũng thừa hiểu hắn đang nôn ra những của nợ gì sau bao lời "yêu thương" y gửi.

Sửa bởi huong84: 21/12/2014 - 19:16


Thanked by 1 Member:

#3 huong84

    Hội viên mới

  • Hội Viên mới
  • 8 Bài viết:
  • 3 thanks

Gửi vào 21/12/2014 - 19:26

Truyện 2: Phúc Lộc Thọ

Dạo mình đi thuê xưởng vẽ, có lần mình phải thuê lại hợp đồng của một tay cũng thuê nhà, tay này dọn đi chỗ khác mà chưa ở hết thời gian kí với chủ nhà. Hôm bàn giao nhà cho mình, hắn gạ mình mua vài cái đồ vớ vẩn hắn ngại mang theo, như bộ dát giường, mấy cái móc quần áo sắt tây lắp trên tường, gương, tủ giấy…, gã bảo gã tính rẻ. Mình gật, vì thấy cũng rẻ thật. Lúc bàn giao nhà, gã chỉ bộ tượng Tam đa bày dưới đất, bảo: "Anh khuyến mại chú thêm mấy ông Phúc Lộc Thọ mà thờ!". Mình "ô kê, thanh kiu!".

Vài lần mình có tìm hiểu sự tích tượng Tam đa, thấy lý lịch rất mơ hồ, thậm chí còn mâu thuẫn, vì có sách bảo các ông là trung quan, có sách lại bảo là tham quan, có sách nói các ông là tiên – nguyên khí của Lục Bạch Kim Tinh, có sách lại bảo các ông là biểu tượng thổ công thổ thần… Cá biệt có tích kể rằng cái ông Thọ tuy sống rất dai, nhưng cho đến chết vẫn là đồng tử, tức là chưa hành dâm lần nào. Mình nghĩ vẩn vơ: chả hiểu sống mà thiếu cái món dâm dê thì dai để làm gì?!...

Nhưng trong các vị hay được thờ thì mình khoái mấy ông này nhất, vì trông các ông mũm mĩm, ngồ ngộ. Vả lại thờ các ông có vẻ đơn giản. Mình thấy nhiều người đi chợ về thả tiền thừa vào đĩa trước mặt các ông. Khi nào cần tiền lẻ họ lại rút vài tờ, mồm bảo "Vay ông". Xem thế thì biết các ông là người bình dị dễ dãi, thờ mà như nuôi.

Thắng Kều (gọi tắt là Kều) học mỹ thuật công nghiệp cùng mình. Dạo Kều mới mua nhà ra ở riêng, hôm dọn nhà nó ra chợ mua ít bát đĩa, thấy hàng đó có bán mấy ông Tam đa bằng sứ, thì mua luôn. Kều ních ba ông trong làn, cùng với mấy thứ rau dưa, mắm, muối, thịt chân giò…, xách về.

Nhập hộ khẩu nhà Kều ba ông được bày lên mẹt tre, sắp cạnh chân giường. Đồ duy nhất các ông được dùng là thuốc lá, vì Kều thường vứt bao thuốc dưới mẹt thờ, khi nằm rút điếu cũng tiện, lại sẵn có cái đĩa trước mặt ba ông để dụi tàn thuốc. Nhìn các ông mốc thếch, ám khói, vô cùng bê tha.

Lần mình đến nhà Kều chơi, Kều vừa thua lô, liền đi mua thịt chó về ăn giải đen. Mình thấy mấy ông thảm quá, nên lúc Kều xách xe đi mới dặn với theo: "Nhớ mua thêm tí gì mà cúng nữa, cho lộc lá nó tươi!".

Khi về, Kều có mua dăm quả táo sắp trước mặt ba ông, rồi khấn:

- Ba ông liều liệu mà phù hộ cho con kiếm ăn được, vì con mà có kiếm ăn được thì các ông cũng mới được ăn!

Rồi nó nhặt táo ngoạm ráu ráu, như đẽo… lộ cả lõi , nó đặt trả lại đĩa, nói tiếp:

- Không phải thằng này bắt các ông ăn thừa mà tại cái hàng Tàu là lắm thuốc sâu, cắn trước thế để nhỡ thằng này có vạ, các ông biết đường mà phòng!

Chiều, Kều trúng đề, trúng cả xổ số.

Thông thường mình thấy bộ tượng tam đa thường làm bằng gốm sứ; cao cấp hơn thì làm bằng đồng, gỗ quí… cao cấp hơn nữa thì bằng ngọc. Nhưng đặc sắc, có bộ tượng của gã bạn mình...

… Gã này biệt danh là Thần Sấm, vốn làm điêu khắc. Một lần gã đi qua bãi thu gom phế liệu, thấy đống tôn sắt phế liệu ép thành từng kiện; gã tha về. Hôm mình qua nhà gã, Thần Sấm chỉ cho mình giới thiệu tác phẩm mới: Phúc – Lộc – Thọ. Đó là ba khối sắt lù lù, những lá thép giờ được ghép thành áo, sợi thép uốn thành râu tóc; chân hương gài chi chít, như chông. Chẳng thể phân biệt ông nào là ông nào!

Tác phẩm để phơi ngoài sân, con chó nhà gã cứ nhè vào Đới. Mấy cục *** chó bày trước mặt ba ông này, trông như viên xôi.

Sau này chẳng hiểu bằng cách nào Thần Sấm bán bộ tượng này cho một thằng tây. Thằng tây đưa các ông về tây.

Cũng mong các ông xuất ngoại may mắn hơn! Chứ ở bên này trông các ông phơi nắng mưa hoen gỉ bê bết, hàng ngày lại bị chó nó "cúng" cho mấy cục, thảm quá!

Trở lại chuyện mình thuê xưởng vẽ…

Ở khu vực đấy cũng có sinh viên nữ một số trường đại học thuê nhà trọ, nhưng phần đa là chị em làm mát xa và karaoke. Mình tạm chia ra cho dễ phân biệt là khối Trí thức và khối Dịch vụ.

Không ít lần mình mon men làm quen với khối Trí thức, nhưng họ chỉ đáp chiếu lệ, rồi lảng lảng. Có lẽ do cái mặt mình nó cũng hơi "vấn đề". Bị hắt hủi mãi, kiên nhẫn hết, mình từ bỏ cái ý định kết giao cùng khối này.

Ngược lại, bên khối Dịch vụ tiếp mình nồng hậu. Nghề của họ và mình có cùng điểm chung là dậy muộn. Gần trưa, chị em đi làm, ríu rít như chim ri. Nhiều cô còn dặn: "Khi nào bọn em đi, anh đón ngõ nhé. Ra ngõ gặp giai, cho nó đỏ". Cái việc họ nhờ thì đơn giản, chẳng vất vả gì, còn âm ỉ vui vì thấy mình tốt vía.

Chị em Dịch vụ thu nhập không tồi, thường sài sang, toàn giặt tiệm. Mình vẽ quần áo lem nhem, đi ngang có nàng nói: "Anh có đồ gì bẩn, vứt vào đây, em đưa giặt một thể". Mình lười, được thế còn gì bằng! Chưa kể có mấy nàng chuyên ngành karaoke, đêm về qua nhà thỉnh thoảng ném vào bao thuốc hút dở. Chắc ngồi bàn nhặt của khách. Mình hay xưng với họ là "Bản mỗ". Các cô này quen, rồi gọi mình thỏn lỏn là "Mỗ", xưng em.

Một hôm mình lên ban công, nghe thấy nhà bên có giọng nữ rủ rỉ:

- Tối trước mơ bắt được con rùa, nên chọc lô 33. Mấy hôm rồi chẳng thấy ra!

- Nam thòi nữ thụt, mình là nữ, mơ rùa thì phải đánh 32

- Ờ, 32 nổ mấy hôm nay rồi ! Ngu thế

- Mà đã ngu thì mơ thì phải kể!

- Xời, ai biết!

- Thế hôm qua có mơ con gì không?

- Không!

- Thế à!

- Chán nhỉ!

- Mà này, cứ tắm cho mấy lão này mát mẻ sạch sẽ đi, rồi khéo lại mơ...

Mình tò mò ngó sang, thấy bên bể nước, có hai cô nàng thuộc khối Dịch vụ đang kì cọ bộ tượng Tam đa.

Các ông Phúc Lộc Thọ ở nhà mấy cô này được chăm sóc chu đáo. Ban thờ chẳng bao giờ lạnh, đồ lễ như hoa quả kẹo bánh rất sung túc, lại được tắm rửa luôn. Trông vị nào vị nấy sáng bong tinh tươm, dáng dấp ra chừng phởn phơ.

Cô nàng vừa ca cẩm thua lô vớt ba vị khỏi chậu nước, tỉ mỉ lau khô cả đầu, mông, cổ, nách,... từng vị, rồi đặt trả về ban thờ. Nhưng điệu bộ cô nàng vẫn như còn điều gì phân vân. Thế rồi nàng cầm ba vị lên lại, vạch áo... dí dí mồm từng vị vào ngực, miệng nựng:

- Các ông ơi, tu tỉ tu ti này! Rồi cho con ăn lô hai nháy nhé!

Nói xong, toẻn nụ cười xinh lắm, day day ngón tay vào trán ông Lộc, đay yêu:

- Ghét cái mặt...! Dâm dâm lắm cơ!

Mình ngó đến đây, sực nhớ ra nhà bên mình cũng có mấy ông Tam Đa, mới trèo mồm sang, nói:

- Em ơi, nhà bên này có tận bốn ông Phúc, Lộc, Thọ, Mỗ. Nếu em cần làm phép thì cứ lấy thêm về mà dùng. cho tăng độ thiêng!

Phát hiện có người chứng kiến cảnh "tu tỉ tu ti", cô nàng hơi ngượng, bảo:

- Eo! Mỗ tởm!

(st lão Nguyên)


Truyện 3: Học thuyết dạy vợ

Mình mở phần tin nhắn lưu trữ trong điện thoại, thì gặp một tin nhắn do chính mình soạn và lưu lại trong đó từ hồii xưa, có nội dung:

"Em biet em rat co loi voi chi. Em khong dam doi hoi nhieu, em chi xin chi cho em la mot phan nho cua anh X… la em man nguyen roi. Con vi tri cua chi thi khong bao gio em dam tranh danh. Cung phan dan ba voi nhau, xin chi tha thu!". (X… là một cái tên cụ thể)

Chắc hẳn nhiều người sẽ thắc mắc tại sao mình lại đặt mình là nhân vật nữ khi soạn tin nhắn? Đầu đuôi câu chuyện thế này:

Chả là dạo mình sắp cưới vợ, có hai thằng bạn tới nhà mình lôi mình đi nhậu, ăn lẩu đêm, lí do là để chia tay đời trai. Hai thằng này vốn đã lấy vợ cách đây bẩy tám năm, bình thường mình với chúng nó xưng hô với nhau t*o t*o m*y m*y. Nhưng hôm ấy chúng nó xưng "anh", gọi mình là "cu". Thái độ cực kì trưởng thượng! Ngồi quán lẩu vỉa hè, hai thằng này mồm vốn sủa nhanh như súng máy, giờ cùng chĩa vào mình nã:

- Hôm nay bọn anh gọi cu ra đây biết để làm gì không? Là để trang bị cho cu ít học trình, để lấy vợ rồi còn biết đường mà ứng phó với vợ!

- Cu đừng tưởng cu vẽ được mấy cái tranh đã là biết làm nghệ thuật. Nghệ thuật của mọi nghệ thuật phải là nghệ thuật điều trị vợ.

- …

- Cu đừng cãi! Việc mà cu nên làm bây giờ là hứng lời bọn anh, rồi chép vào sổ, rồi vắt tay lên trán mà nghiền ngẫm!

- Riêng về dạy vợ thì kinh nghiệm bọn anh đây ngót nghét mười năm. Kiến văn nhiều như lông...

- Không những thế mỗi thằng bọn anh còn sáng lập một pho bí kíp…

- Như cu, chịu khó chăm chỉ học bọn anh, thì may ra ngoài ba năm cũng có chút bản lĩnh.

- Còn không, thì mạt đời đầu chồng mông vợ, biết chưa!

- …!

Chúng nó xổm chân trên ghế, hất chai rượu cho mình, bảo:

- Rót!

Mình mồm mép vốn chẳng kém, nhưng lần này gặp phải hai thằng cùng lắm mồm hợp công, đâm cãi cũng khó lại! Được thể, chúng nó càng lấn.

Từ đầu buổi tới cuối buổi, câu chuyện trong bàn lẩu xoay quanh phương pháp dạy vợ. Về vấn đề này cả hai thằng đều khoe, mỗi thằng chúng nó chế tạo hẳn một học thuyết dựa trên nền tảng triết học thâm hậu: cương và nhu, khi đưa vào thực tiễn không chỉ dạy thành công một vợ mà dẫu có cả bầy vợ vẫn áp dụng tốt. Nói kĩ về hai học thuyết này thì chả nên, vì nó vừa dài, vừa lắm chi tiết lù mù hoang đường, tổ phí thời gian! Nhưng vắn tắt nội dung có thể hiểu là:

Cái thằng sáng tạo học thuyết Cương nói: trong các giống nòi sinh ra trên toàn vũ trụ thì không có giống nào quái đản, thâm độc và bất trị như giống vợ. Học thuyết cương không phải là dạy đàn ông cách quái đản, thâm độc hơn vợ, mà là chỉ ra cách điểm trúng chỗ hiểm của vợ. Mà yếu huyệt của đàn bà là cực kì mê tín dị đoan, nên đàn ông phải làm sao biến mình thành vị như thần. Được thế thì chỉ cần ra uy, không cần lời, mà vợ vẫn tự giác vào khuôn khổ.

Thằng sáng tạo học thuyết Nhu thì nói vợ đương nhiên là địch, mà "Đối với địch phải cương quyết khôn khéo". Nhưng mặt khác vợ cũng như trẻ con, nên phương pháp giáo dục lại phải có lúc mềm mỏng, tức là bên cạnh cho ăn roi, lại phải vừa thưởng kẹo. Võ công đạt tới thượng thừa thì chồng không khác gì nghệ sỹ dạy thú trong rạp xiếc, tươi cười đấy mà vợ vẫn răm rắp theo hiệu lệnh, nên phương pháp này nhân văn hơn phương pháp làm thần!

Học thuyết gia cương đang vỗ đùi đen đét tán thưởng học thuyết gia nhu, nhưng đến cái câu so sánh này, học thuyết gia cương bặm mặt. Hai thằng nổ trận cãi vã. Những câu đại để như "*** ", "đồ con bò", "thằng ngu lâu"… văng tung tóe trên bàn lẩu.

Hai học thuyết gia càng cãi hăng, mình nghe, càng thấy cương nhu lộn tùng phèo, rối rắm, bí dị. Chợt thấy hai chiếc điện thoại của hai thằng vứt lăn lóc trên bàn, mình tiện tay cầm chiếc của học thuyết gia cương lên ngó nghiêng. Lúc mở danh bạ bấm vần "V", thấy hiện lên trong máy chữ "Vo kinh yeu". Mình bèn cầm nốt chiếc điện thoại của học thuyết gia nhu, mở ra, thấy danh bạ ghi "Vo la tat ca".

Ai đọc đến đây, xin nhớ lại cho cái tin nhắn được nói đến ở đầu câu chuyện. Mình soạn tin nhắn ấy nhân khi hai thằng kia đang say máu đấu khẩu. Số của "Vo kinh yeu" và "Vo la tat ca" đã được copy, lưu trong điện thoại mình. Tin nhắn soạn xong, mình liền gửi cho "Vo kinh yeu" và "Vo la tat ca".

Năm phút…, bảy phút…! Thế rồi đột nhiên điện thoại mình reo, "Vo la tat ca" đang gọi. Mình bước khỏi bàn, tới chỗ một em gái phục vụ quán, chìa điện thoại cho em này, mình nói:

- Em nói "alo" hộ anh vào đây nhé!

Em phục vụ quán nhìn mình tuy hơi ngạc nhiên, nhưng cũng không thắc mắc gì. Em "alo" xong, mình ghé điện thoại lên tai, nghe đầu dây bên kia lặng vài giây, rồi giọng của "Vo la tat ca":

- Cô là ai?

Mình tắt điện thoại, tắt luôn nguồn.

Thành thật, mình không chủ ý chơi ác. Vì số điện thoại của mình trong máy hai thằng kia sờ sờ ra đấy, vợ chúng nó có nghi ngờ, có ba máu sáu cơn thì cũng chỉ một lúc, chứ tra danh bạ máy chồng là sẽ biết mình đùa.

Từ lúc đó tới tận cuối buổi, điện thoại của hai học thuyết gia vẫn im lìm. Khi chia tay, mình vái mỗi thằng một cái:

- Được nghe hai quí m*y điểm chỉ, đầu óc t*o trước u mê, giờ sáng rỡ ràng như được lắp đèn!

Hai học thuyết gia này làm một cử chỉ phẩy tay, bảo:

- Cu thế là có hiểu biết, như số cu cũng là may lắm, nên hôm nay mới được ngồi nghe bọn anh đạo đàm!

- Mà cu đừng có nghĩ bọn anh cãi nhau, phải hiểu là bọn anh tranh luận! Chân lý được tìm thấy qua tranh luận mới là chân lý xịn, hiểu chưa!

- Dạy vợ theo trường phái nào là tùy cu, nhưng được bọn anh truyền thụ cho một buổi thế này là bằng đọc hàng trăm cuốn bí kíp! Sau này có bị vợ bắt nạt gì, thì cứ tìm bọn anh, bọn anh sẽ chỉ giáo!

Rồi thằng nào về nhà thằng nấy. Khi đó khoảng mười giờ đêm.

Đoạn kết

Một giờ sáng, mình đang ngủ, thì điện thoại rung. Học thuyết gia nhu – chồng của "Vo la tat ca" gọi. Mình bấm nghe, nhưng không trả lời. Đầu dây bên kia, tiếng thằng chồng đang năn nỉ:

- Đây, số thằng Nguyên (tên mình) chứ thằng nào! Em nghe đi!

- Vừa nãy rõ ràng tôi nghe giọng nữ "alo"!

- Em cứ gọi lại mà xem, số thằng Nguyên, anh thề!

- Anh Nguyên à? Có phải anh Nguyên không? Ai đấy? Có thấy ai trả lời đâu?!

- Ông Nguyên ơi, ông trả lời vợ tôi phát đi!, ông Nguyên ơi – giọng thằng này trở nên bi thảm – Tôi lạy ông! Ông chơi kiểu này chết tôi. Tôi bị đứng ngoài đường hai tiếng rồi đấy!

Số phận của học thuyết gia cương - tức chồng của "Vo kinh yeu" thê thảm hơn, điều này sau mình mới biết. Chả là thằng ấy về nhà, vợ nó lôi cái tin nhắn ra tra hỏi. Thằng chồng cũng hiểu ngay có thằng nào đùa, mới cắt số từ máy vợ để nhắn sang máy mình, để so. Nhưng thằng này hoặc ngu tiếng Anh, hoặc rượu biêng biêng,... thành bấm nhầm, xóa cả tin nhắn. "Vo kinh yeu" cho là chồng có vấn đề ám muội, nên cố tình phi tang số, tiện cái chảo, thị nhằm trán chồng phang một chưởng…

Sau vụ ấy đương nhiên mình bị hai thằng này mạt sát xỉ vả cả tháng. Nhưng cái tin nhắn của mình thì không mất. Chuyện loang, nên nhiều thằng bạn mình truyền cho nhau tin nhắn ấy, thỉnh thoảng lại thấy hiện lên trong điện thoại vợ một thằng nào đó. Cũng may, là không có tai nạn đáng tiếc, nhưng để đề phòng, nhiều thằng sửa hẳn tên vợ trong danh bạ.

(st: lão Nguyên)


Thanked by 1 Member:





Similar Topics Collapse

1 người đang đọc chủ đề này

0 Hội viên, 1 khách, 0 Hội viên ẩn


Liên kết nhanh

 Tử Vi |  Tử Bình |  Kinh Dịch |  Quái Tượng Huyền Cơ |  Mai Hoa Dịch Số |  Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Địa Lý Phong Thủy |  Thái Ất - Lục Nhâm - Độn Giáp |  Bát Tự Hà Lạc |  Nhân Tướng Học |  Mệnh Lý Tổng Quát |  Bói Bài - Đoán Điềm - Giải Mộng - Số |  Khoa Học Huyền Bí |  Y Học Thường Thức |  Văn Hoá - Phong Tục - Tín Ngưỡng Dân Gian |  Thiên Văn - Lịch Pháp |  Tử Vi Nghiệm Lý |  TẠP CHÍ KHOA HỌC HUYỀN BÍ TRƯỚC 1975 |
 Coi Tử Vi |  Coi Tử Bình - Tứ Trụ |  Coi Bát Tự Hà Lạc |  Coi Địa Lý Phong Thủy |  Coi Quỷ Cốc Toán Mệnh |  Coi Nhân Tướng Mệnh |  Nhờ Coi Quẻ |  Nhờ Coi Ngày |
 Bảo Trợ & Hoạt Động |  Thông Báo |  Báo Tin |  Liên Lạc Ban Điều Hành |  Góp Ý |
 Ghi Danh Học |  Lớp Học Tử Vi Đẩu Số |  Lớp Học Phong Thủy & Dịch Lý |  Hội viên chia sẻ Tài Liệu - Sách Vở |  Sách Dịch Lý |  Sách Tử Vi |  Sách Tướng Học |  Sách Phong Thuỷ |  Sách Tam Thức |  Sách Tử Bình - Bát Tự |  Sách Huyền Thuật |
 Linh Tinh |  Gặp Gỡ - Giao Lưu |  Giải Trí |  Vườn Thơ |  Vài Dòng Tản Mạn... |  Nguồn Sống Tươi Đẹp |  Trưng bày - Giới thiệu |  

Trình ứng dụng hỗ trợ:   An Sao Tử Vi  An Sao Tử Vi - Lấy Lá Số Tử Vi |   Quỷ Cốc Toán Mệnh  Quỷ Cốc Toán Mệnh |   Tử Bình Tứ Trụ  Tử Bình Tứ Trụ - Lá số tử bình & Luận giải cơ bản |   Quẻ Mai Hoa Dịch Số  Quẻ Mai Hoa Dịch Số |   Bát Tự Hà Lạc  Bát Tự Hà Lạc |   Thái Ât Thần Số  Thái Ât Thần Số |   Căn Duyên Tiền Định  Căn Duyên Tiền Định |   Cao Ly Đầu Hình  Cao Ly Đầu Hình |   Âm Lịch  Âm Lịch |   Xem Ngày  Xem Ngày |   Lịch Vạn Niên  Lịch Vạn Niên |   So Tuổi Vợ Chồng  So Tuổi Vợ Chồng |   Bát Trạch  Bát Trạch |